Nhìn dáng vẻ tủi thân của cô gái ở dưới thân mình, Hạ Ý Hiên thở dài, rút bàn tay đang ở trong áo của cô ra.
"Yên tâm đi, anh sẽ không muốn em ở đây đâu."
Nói xong, Hạ Ý Hiên xoay người rời khỏi Điền Mật.
Móc áo lót đã bị Hạ Ý Hiên chơi đùa làm bung ra. Điền Mật đưa tay ra sau lưng cài lại, bởi vì ở rất thấp nên người cô bất giác cong lên.
Đường cong kiêu ngạo hiện ra trước mắt Hạ Ý Hiên, yết hầu của anh chuyển động lên xuống, ngọn lửa vẫn chưa được dập tắt hẳn lại lập tức bùng lên. Anh bắt lấy tay Điền Mật. Cô dừng động tác lại, chạm phải ánh mắt còn đỏ hơn cả vừa rồi của Hạ Ý Hiên.
"Đừng cài nữa, lát nữa đỡ mất công phải cởi ra." Giọng anh khàn khàn đầy kìm nén.
"Ý gì?"
Hạ Ý Hiên không giải thích gì, thuần thục tự lột sạch sẽ bản thân.
Điền Mật trợn mắt há hốc mồm nhìn Hạ Ý Hiên trần truồng không một mảnh vải. Thằng cha này cởi mạnh bạo thật, đến đồ lót cũng không chừa lại.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com