Chuyện lần này có thể coi là đã cho Lâm San một bài học.
Lâm San không bằng lòng lắm: "Ba ơi, thế này thì mất mặt lắm."
Kiểm điểm bản thân trước mặt toàn thể học sinh và giáo viên trong trường, điều này khiến cho một người coi trọng thể diện hơn cả tính mạng như Lâm San không chấp nhận được.
Nhưng Lâm San tính nhầm rồi, Lâm Chung Tường đã quyết định muốn để cô ta nhớ kỹ bài học này, tất nhiên sẽ không cho phép cô ta làm bừa.
Ông sa sầm mặt lại, trầm giọng nói: "Lâm San, ba cho con biết, việc đi học hôm nay, nếu con muốn đi thì ngoan ngoãn viết kiểm điểm cho ba. Còn nếu con không muốn đi thì ở nhà cả đời đi. Dù sao con có ở nhà cả đời không làm gì cả, ba cũng vẫn nuôi được con. Lần này ba sẽ không vác cái mặt mo này đi chuyển trường cho con đâu."
Nói xong, ông Lâm Chung Tường cúp điện thoại luôn.
Lâm San: "…"
Lâm San đắn đo suy nghĩ trong phòng khách một hồi, cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn về phòng lấy giấy ra viết bản kiểm điểm.
…
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com