Nghe vậy, Hạ Ý Hạo ngừng tay lại, quay đầu nhìn về phía sau.
Hạ Ý Hiên đi đến bên cạnh anh ta, hỏi: "Không phải em đã tan làm từ sớm rồi sao, sao giờ còn chưa về nhà?"
Hạ Ý Hạo bất đắc dĩ thở dài, chỉ vào mấy vết bẩn trên áo mình cho Hạ Ý Hiên nhìn: "Vừa rồi va phải một con nhỏ đanh đá đổi trắng thay đen, va phải em thì thôi đi, cô ta còn bảo em xin lỗi cô ta."
"Có chuyện gì?"
Hạ Ý Hiên nhíu mày, Hạ Ý Hạo trước giờ được tiếp thu nền giáo dục của nước ngoài, cô gái có thể khiến anh ta nói ra chữ "con nhỏ đanh đá" nhất định là không đơn giản.
Hạ Ý Hạo kể lại chuyện xảy ra ban nãy cho Hạ Ý Hiên nghe.
"Anh, phụ nữ Trung Quốc chúng ta đều đanh đá vậy sao?"
Hạ Ý Hạo không phải ai khác, mà chính là em trai ruột cùng cha cùng mẹ với Hạ Ý Hiên.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com