Không phải anh em tốt thì cũng sẽ không lấy quà gặp mặt nặng như nắm đấm để tặng đối phương.
Trì Húc đi đến phá vỡ bầu không khí đối chọi gay gắt của hai người, ngồi bên cạnh Hạ Kỳ, để Hạ Kỳ ngồi giữa.
Mấy năm nay, tuy Miêu Kỳ Phong đôi lúc vẫn phải đi làm nhiệm vụ, nhưng hai người thỉnh thoảng vẫn có thể gặp mặt một lần.
Còn Hạ Kỳ, có thể nói đây là lần gặp đầu tiên sau sáu năm.
Hạ Kỳ rót đầy rượu vào ba ly rượu rỗng trước mặt, một ly cho Trì Húc, một ly cho mình và một ly khác cho Miêu Kỳ Phong. Nhưng Miêu Kỳ Phong không nhận lấy, mà nhìn Hạ Kỳ nói mấy lời khó nghe.
"Nếu Trì Húc không gọi cho cậu, không biết ba người chúng ta đến ngày tháng năm nào mới có thể tụ họp đây?"
Bây giờ Miêu Kỳ Phong rất tức giận. Suốt sáu năm không về thì thôi đi, về rồi cũng không liên lạc với mấy anh em bọn họ. Nếu anh ta không gọi điện về nhà, có lẽ vẫn không biết tên này đã về nước rồi.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com