Sáu năm rồi, tóc của cô nhóc này không chỉ không dài, ngược lại còn thành tóc ngắn ngang vai. Tiểu Miêu Miêu cắt tóc ngắn ngang vai thì càng trông trẻ ra, nếu nói cô chỉ là học sinh cấp hai thì cũng có người tin.
Hai người ôm nhau tận hưởng tình cảm ấm áp vào buổi sáng sớm.
Hạ Kỳ nhanh chóng cảm thấy có điều không ổn. Bàn tay Tiểu Miêu Miêu ở dưới chăn vốn không phải là ôm eo của anh, mà là vuốt ve qua lại trên lồng ngực của anh.
"Miêu Miêu, em..."
Tiểu Miêu Miêu đặt một ngón tay lên miệng để ra hiệu im lặng: "Thất cách cách, em phát hiện cơ thể của anh thật đẹp."
Cô vừa nói lại vừa sờ lên cơ ngực của anh, mang tai của Hạ Kỳ liền đỏ lên ngay lập tức. Cảm giác bàn tay nhỏ lướt trên ngực, Hạ Kỳ khóc không ra nước mắt. Tại sao sau khi cô gái nhỏ được giải thuốc thì trở nên háo sắc như vậy?
Anh ngượng ngùng cầm lấy bàn tay nhỏ của Tiểu Miêu Miêu, có chút không được tự nhiên: "Miêu Miêu, chúng ta nên dậy thôi."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com