Thật ra, cô bé chẳng muốn đi trại hè gì cả. Nhưng không đi trại hè thì phải đi làm và ở một mình với Thất cách cách.
Nghĩ đến đây, Tiểu Miêu Miêu bỗng có cảm giác bài xích. Cô bé rất ghét cảm giác này.
Lẽ nào là vì cô bé và Thất cách cách ở bên nhau quá lâu, nên thấy chán nhau?
Tiểu Miêu Miêu lắc đầu vì trong lòng mờ mịt, cô bé chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Bầu không khí giữa hai người hơi đọng lại, Điền Mật và Đường Bảo Bối nhìn nhau.
Điền Mật mở lời: "Chuyện đó, Miêu Miêu à, nếu cậu không muốn đi thì cứ nói, không sao cả, tớ và Bảo Bối đi cũng được."
"Không phải." Tiểu Miêu Miêu lớn tiếng cắt lời Điền Mật: "Tớ muốn đi."
Âm giọng của Tiểu Miêu Miêu rất cao, Đường Bảo Bối và Điền Mật thấy Tiểu Miêu Miêu nóng nảy thì thừ người ra.
Trong ấn tượng của hai cô nàng, Tiểu Miêu Miêu luôn nói chuyện nhỏ nhẹ, rất ít khi lớn tiếng hay mặt đỏ tía tai. Nhìn thấy vẻ mặt của hai cô bạn thân, Tiểu Miêu Miêu cũng biết là mình hơi quá.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com