Lúc đi năm người mà lúc về chỉ còn bốn người, bởi vì xa cách nên lòng tất cả mọi người đều hơi chùng xuống. Ngay cả Tiểu Miêu Miêu vẫn luôn thích đùa nghịch nay cũng trở nên ỉu xìu, nằm sấp trong lòng Hạ Kỳ, lặng thinh không nói gì.
…
Bên kia, thành phố S.
Nhận được điện thoại Ngọc Mạn Nhu sắp về nước, Hạ Mộng vội vàng đi lên trên tầng thay đồ, kéo Miêu Hạo Hiên ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn.
Mua xong nguyên liệu nấu ăn về, Hạ Mộng cầm chìa khóa dự phòng của nhà họ Hạ rồi sai người giúp việc đến nhà họ Hạ quét dọn nhà cửa, còn cô và Miêu Hạo Hiên ở nhà nấu nướng.
Bây giờ, Hạ Mộng và Ngọc Mạn Nhu ở đối diện nhà nhau, lúc Miêu Kỳ Phong tới đương nhiên là nhìn thấy cổng nhà họ Hạ đang mở. Miêu Kỳ Phong thấy khó hiểu, chẳng lẽ là Tiểu Lâm Lâm đã về rồi sao?
Đôi mắt đào hoa sáng lên, mũi chân chuyển hướng đi về phía nhà họ Hạ.
Người giúp việc đang nhổ cỏ trong sân thấy Miêu Kỳ Phong bước vào liền cung kính chào: "Cậu Phong."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com