Miệng Ninh Hề Nhi giật giật, "Đương nhiên là..." Cô cố tình kéo dài giọng.
Kỷ Dạ Bạch xưa nay gặp biến không sợ thế mà giờ lại hoang mang, "Ninh Hề, nếu em dám nói thằng kia đẹp trai hơn, thì chờ em hết đèn đỏ rồi, chắc chắn em sẽ phải chết! Anh đây sẽ ăn sạch em từ đầu tới chân, từ trong ra ngoài!"
"Anh đẹp anh đẹp, khắp vũ trụ này anh đẹp trai nhất!" Ninh Hề Nhi miễn cưỡng nói, ác ma mới hừ một tiếng, "Thế còn tạm."
Hắn sờ sờ cằm, "Phải biết quý trọng người trước mắt, đừng có nghĩ đến chuyện ngoại tình đấy, biết không?"
Ninh Hề Nhi nhỏ giọng nói thầm, "Idol của em cũng đẹp trai..."
"Em nói gì cơ?" Kỷ Dạ Bạch nheo mắt lại, trông đầy nguy hiểm.
"Anh nghe lầm rồi, em có nói gì đâu." Ninh Hề Nhi vội nói sang chuyện khác, "Anh xử lý xong chuyện ở nước ngoài rồi à?"
Kỷ Dạ Bạch vuốt mái tóc dài của cô, "Vẫn chưa, ngủ với em đêm nay thôi, mai anh phải đi rồi."
"Ơ? Sáng là phải đi rồi sao?"
"Ừm."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com