Ngón tay Ôn Tư Niên khép hờ che miệng ho hai tiếng, giấu đi sự ngượng ngùng.
Anh ta ngồi xuống bên cạnh Ninh Hề Nhi, vẫn mang dáng vẻ thiên sứ vô hại như vậy, "Hề Nhi, cô hiểu lầm tôi rồi."
"Đừng diễn nữa." Chẳng trách cười với cô đẹp như vậy, đều là diễn xuất mà thôi! Ninh Hề Nhi miệng hùm gan sứa, "Trước đây chúng ta là bạn, tiếc là bây giờ không phải nữa rồi! Cho nên phiền anh, đừng có hy vọng đạt được điều gì trên người tôi!"
Dựa hơi cô và Kỷ Dạ Bạch, cô thật sự ghét bỏ!
Ôn Tư Niên bị cô chặn họng không trả lời được, cảm xúc suy sụp đang dần lan tỏa trong lòng.
Ninh Hề Nhi... hình như không phải đang diễn, cô luôn sống rất thật.
Chẳng lẽ những việc trước kia, đều do anh ta hiểu lầm cô ư?
Con người một khi có một số suy nghĩ hoài nghi thì sẽ giống như mọc dễ ở tận đáy lòng, nảy mầm rồi tùy ý sinh sôi nảy nở.
Ôn Tư Niên bất giác nắm chặt tay lại, gõ nhẹ nhẹ lên đầu gối.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com