Hoắc Vi Vũ đi thẳng vào phòng sám hối, lúc ngang qua sân, cô giật mình nhìn thấy Dennis Sophie và Tô Bồi Ân đang đứng dưới giàn nho. Theo bản năng, cô núp vào góc.
Không ngờ lại gặp Dennis Sophie và Tô Bồi Ân ở đây.
"Tân hôn vui vẻ nhé, Sophie." Tô Bồi Ân mỉm cười nói.
"Tân hôn của em chẳng vui vẻ gì cả, anh cũng biết em vẫn luôn yêu anh mà. Đấy là bố em bắt em phải lấy Cố Hạo Đình, chứ em không cho anh ta đụng vào đâu." Dennis Sophie nũng nịu nói.
Tô Bồi Ân cười hỏi: "Cô không đụng vào được hay là không muốn anh ta đụng vào?"
"Em nói thật mà, sao lần nào anh cũng cợt nhả thế chứ. Anh cũng biết em đã hy sinh vì anh như thế nào mà. Vì anh mà ngay cả ngôi vị đệ nhất phu nhân em cũng không làm, vậy mà anh còn làm tổn thương em như thế." Dennis Sophie tủi thân nói.
"Vậy phải làm thế nào đây? Cô đã là vợ của Cố Hạo Đình rồi." Tô Bồi Ân hỏi, đôi mắt sâu thăm thẳm khiến người ta không thể nhìn ra rốt cuộc hắn đang suy nghĩ gì.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com