Chẳng phải hắn đang ăn cơm cùng Dennis Sophie ư?
Vừa nhìn thấy hắn, đáy lòng Hoắc Vi Vũ đã thắt lại. Cô rũ mắt vờ như không nhìn thấy hắn, bởi không muốn đày đọa mình trong nỗi đau thêm nữa.
Tô Bồi Ân ôm eo cô kéo vào lòng mình, nhìn đôi mắt đỏ ửng của cô mà hỏi: "Tôi thanh toán xong rồi. Cô có biết vì sao đàn ông thích tặng quần áo cho phụ nữ không?"
Hoắc Vi Vũ biết trò này: Đó là vì bọn họ muốn cởi chúng ra.
"Tôi không muốn, anh có thể đem tặng những người khác." Hoắc Vi Vũ từ chối.
"Tôi chỉ muốn tặng cho cô thôi." Tô Bồi Ân nói với vẻ cực kì mờ ám, sau đó nhếch miệng cười cợt nhả.
Hoắc Vi Vũ chau mày: "Anh nghĩ anh đẹp trai thì tôi không dám đánh anh à?"
"Đánh là thương, mắng là yêu, cô cứ việc đánh. Nhưng tôi sẽ ăn miếng trả miếng đấy nhé. Hắn tới kìa." Tô Bồi Ân hạ giọng nhắc.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com