Cô nóng quá. Dù cho hắn có khát khao đến mấy thì cũng không thể cầm thú đến mức muốn cô trong lúc cô đang sốt cao. Thân thể cô vốn dĩ đã yếu rồi, đâu chịu nổi khát khao của hắn.
Cố Hạo Đình áp trán lên trán cô, để cho cơn khát trong lòng mình lắng xuống. Nhưng làm sao có thể lắng đọng dễ dàng như vậy được.
Cô cũng không chịu nằm yên mà mơn trớn cơ thể hắn, mỗi một động tác đều là những đòn chí mạng đánh vào lý trí vốn đã bên bờ tan rã của ai kia…
Hắn ôm lấy khuôn mặt cô, nhìn sâu vào đôi mắt phủ kín sương mù kia: "Tiểu Vũ, chờ em hạ sốt đã, nhé." Cố Hạo Đình khàn giọng nói.
Hắn nhịn cũng chẳng sung sướng gì. Vì cấu tạo cơ thể của đàn ông và phụ nữ khác nhau, cho nên hắn còn khó chịu hơn cô gấp trăm ngàn lần.
Hoắc Vi Vũ lăn lóc một hồi thì mệt mỏi, mơ mơ màng màng trong cơn sốt, sau đó nhắm mắt lại, thiếp đi.
Cố Hạo Đình đành phải vào toilet tự mình giải quyết. Hắn thực sự, thực sự rất muốn cô. Muốn cho cô mang thai con của hắn.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com