webnovel

Chương 45: Ứng chiến

Biên tập viên: Nguyetmai

Mặc dù cái chết của nhị trại chủ khiến đại trại chủ cảm thấy bất ngờ và chán nản, nhưng lại không khiến hắn tỏ ra đau buồn hay phẫn nộ, hắn ta nhíu mày, đôi mắt lại nhìn về phía người thiếu niên áo xanh.

Là một cao thủ võ lâm ở cảnh giới Tạo Hóa, đối mặt với ba thiếu niên tuổi trẻ với cảnh giới nội công còn chưa tới cảnh giới Xuất Nhập, đại trại chủ vẫn rất tự tin!

Mấy ngày nay, đã có khá nhiều người chết trong tay hắn rồi…

Ban ngày đã có một đám người định xông vào Hắc Phong Trại, mặc dù mấy tên cầm đầu đã tới cảnh giới Xuất Nhập, lại còn khá xảo quyệt, nhưng cuối cùng vẫn bị hắn dùng "Hắc Long Sát" giết chết.

Không thể phủ nhận rằng, dù là khí thế hay thực lực của thiếu niên trước mặt này đều vượt qua ba tên nhân sĩ võ lâm cảnh giới Xuất Nhập ban ngày, nhưng chỉ với chút thủ đoạn ấy mà định chống lại hắn ta thì khác nào châu chấu đá xe.

"Tây Môn! Rút!"

Sự bình tĩnh của đại trại chủ khiến Khai Tâm thở phào nhẹ nhõm, gọi Tây Môn Thanh còn đang mải mê hớn hở về lại bên cạnh mình, rồi mới nhìn sang cuộc chiến bên cạnh…

Tuyền Phong Tiểu Lý dùng "Hắc Vân Kiếm Pháp" mà mới được Khai Tâm tặng cho không lâu. Hắc Vân Kiếm Pháp chú trọng về sát thương, rất tàn nhẫn nhưng lại khó né tránh. Tuy thế, ngay từ ngày đầu tiên vào "Giang hồ", Tiểu Lý đã nhận được một bản tâm pháp về khinh công, về mặt di chuyển thì thậm chí còn nhanh nhẹn hơn Khai Tâm, vừa hay bù vào nhược điểm của Hắc Vân Kiếm Pháp. Mặc dù khá tốn sức, nhưng theo thời gian trôi qua, cậu ta dần nắm được tiết tấu của của tam trại chủ nên cũng dần trở nên bình tĩnh hơn, cũng cảm nhận được ý tốt của Khai Tâm, vì thế coi tam trại chủ thành người để luyện tập, xông vào tầng thứ mười của Hắc Vân Kiếm Pháp.

Kiếm pháp ngày càng thành thạo, cấp bậc cũng tăng lên, Tiểu Lý hiểu ra rất nhiều chiêu thức của tam trại chủ, cậu ta bắt đầu giành lại thế chủ động, từ mới đầu phải nghĩ cách ứng đối, đến về sau dần dần chiếm ưu thế…

Đây chính là điểm mạnh của người chơi!

Bình thường, càng là những NPC cấp thấp thì càng ít võ học để biến hóa.

Mặc dù cảnh giới của nhị trại chủ và tam trại chủ không thấp, đều đã đạt tới tầng thứ mười, nhưng khi một môn võ công đã dùng hết rồi thì sẽ để lộ ra nhiều sơ hở!

Không hổ là người đã lọt vào mắt Mộ Dung thế gia, ngộ tính của Tuyền Phong Tiểu Lý rất cao, cậu ta tìm mội cơ hội để đâm mấy phát vào người tam trại chủ, sau đó kết liễu tên tam trại chủ chồng chất tội ác ấy bằng một mũi kiếm.

"Hây!"

Tuyền Phong Tiểu Lý phản ứng rất nhanh, sau khi kết thúc cuộc chiến, không đợi hệ thống tuyên bố, cậu ta đã vội vàng thoát ra khỏi vòng chiến, trở lại bên cạnh Khai Tâm, đôi mắt cảnh giác nhìn vào đại trại chủ đã rút thanh kiếm ra, dáng vẻ như gặp phải kẻ địch mạnh mẽ.

Hai boss nhỏ đã chết rồi, bây giờ đến lượt hắn ta!

Khai Tâm kịp thời bước lên trước, nhìn thẳng vào đại trại chủ bằng đôi mắt bình tĩnh: "Giao hắn cho ta!"

Sau đó, dưới đôi mắt kinh ngạc của Tuyền Phong Tiểu Lý và Tây Môn Thanh, Khai Tâm cất vũ khí đoạt mệnh sắc nhọn – Liễu Diệp Phi Đao vào trong đai lưng, chậm rãi lấy một thanh đao đen như mực, có một đường rãnh màu máu ở giữa ra khỏi túi Càn Khôn, trên lưỡi đao lóe ra ánh sáng lạnh, nhìn là biết không phải là loại vũ khí tầm thường.

Lưỡi đao nặng trịch chỉ chéo xuống mặt đất, hai chữ "Bách Chiến" như rồng bay phượng múa xuất hiện trên thanh đao!

Bách Chiến Đao!

Đôi mắt của hai người đứng đằng sau sáng lên, cả hai vô cùng phấn khích.

Bọn họ chỉ biết kiếm pháp và phi đao của Khai Tâm rất xuất sắc, còn biết dùng cả quyền pháp nữa, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Khai Tâm thi triển đao pháp, hơn nữa nhìn là biết thanh đao này tốt hơn nhiều so với vũ khí mấy trăm lượng bạc của bọn họ, vì vậy cũng có lòng tin hơn nhiều.

Trong rừng cây, hai người đang núp trong bụi cây càng thêm sợ hãi!

Trong khoảng thời gian này, nghe nhiều tới tên tuổi của Lam Sam Quân Tử Kiếm, cũng biết Khai Tâm nổi danh với kiếm pháp sắc bén, vừa rồi hai người này còn định xem thử thực lực của đệ nhất kiếm khách thành Cô Tô như thế nào… Không ngờ Khai Tâm lại lấy đao ra… Đối mặt với kẻ địch mạnh mẽ ở cảnh giới Tạo Hóa, rốt cuộc người này có định dùng hết sức lực hay không?

Hai người cùng trầm ngâm và cảm thấy rất mê mang.

Vù!

Gió đêm thổi qua cổng chính của Hắc Phong Trại, hơi lạnh cùng với những thi thể chất đống khiến lòng người bàng hoàng.

Tuyền Phong Tiểu Lý và Tây Môn Thanh tự động lùi về sau khoảng mười mét, lẳng lặng nhìn Khai Tâm và đại trại chủ, cảm giác như muốn ngừng thở.

Kiếm bạc…

Đao đen…

Hai cặp mắt lạnh lẽo chạm vào nhau như muốn tóe lửa trên không trung.

Khai Tâm không chủ động ra tay.

Dù rằng mục đích chủ yếu của lần này chính là tên đại trại chủ ở trước mặt, nhưng khi chính thức đối mặt với cao thủ võ lâm ở cảnh giới Tạo Hóa, Khai Tâm không có chút gì là buông lỏng và cũng không dám làm bừa.

Chỉ cần là cao thủ đã đạt tới cảnh giới Tạo Hóa thì ít nhất cũng có một môn võ đạt tới cảnh giới Tông Sư, cũng chỉ có người đã tới cảnh giới Tông Sư mới có thể tự lập môn phái. Tên đại trại chủ ở trước mắt không dễ đối phó như nhị trại chủ và tam trại chủ… Cho dù là Liễu Diệp Phi Đao đã tới cảnh giới Tông Sư cũng không dễ gì đâm trúng vào cao thủ cảnh giới Tạo Hóa được.

Chỉ hơi bất cẩn một chút là sẽ phải đổ máu, bao công sức đổ hết xuống sông xuống bể!

Bầu không khí vô cùng ngưng trọng, khiến Tuyền Phong Tiểu Lý và Tây Môn Thanh cảm thấy như đang quan sát một trận chiến của những cao thủ thực thụ.

Không biết mấy phút qua đi.

Hai người đứng giữa sân vẫn không nhúc nhích, khiến Tuyền Phong Tiểu Lý và Tây Môn Thanh không thể nhịn được…

"Làm gì vậy, định đứng đến khi…"

Tiếng nói nhỏ bé của Tuyền Phong Tiểu Lý vô cùng vang vọng trong đêm tối yên tĩnh, còn chưa nói ra nửa câu sau thì hai người giữa sân bỗng ra tay gần như là cùng một lúc.

Như hai con mãnh hổ vẫn luôn im lặng quan sát lẫn nhau bỗng đồng thời gào thét vươn móng vuốt sắc nhọn ra. Thanh kiếm bạc của đại trại chủ mang theo một vòng sáng đen mờ ảo xẹt qua đêm tối, như một con độc xà đang nhào về phía đối thủ. Ngay lần đầu ra tay đã là Hắc Vân Kiếm Pháp của cảnh giới Tông Sư, nhẹ nhàng như tia chớp, uy lực như sấm sét!

Cùng là Hắc Vân Kiếm Pháp, nhưng người dùng là đại trại chủ thì tốc độ, thế công đều đạt tới cực hạn, hoàn toàn không phải cấp bậc của Tiểu Lý.

Đôi mắt của đại trại chủ rất âm u, hắn ta áp sát lại gần Khai Tâm như một con rắn độc, ánh sáng màu bạc ẩn giấu trong bóng tối khiến người ta có cảm giác hoang mang, lo sợ.

Tuyền Phong Tiểu Lý, Tây Môn Thanh và cả hai người trong rừng cây đều thay đổi sắc mặt.

Khi kiếm pháp tới cấp tông sư, đường kiếm đều bị ẩn giấu đi, không thể phỏng đoán ra được, thảo nào có thể trở thành đại trại chủ của Hắc Phong Trại, quả nhiên là không dễ gì mà xử lý được.

Khai Tâm thì hoàn toàn ngược lại, hắn đón nhận lưỡi đao của đại trại chủ một cách ung dung…

"Đến vừa lúc!"

Như thể đã dự đoán được đường đi của thanh kiếm bạc, Bách Chiến Đao xoẹt qua một đường hoàn mỹ!

Sau khi điểm công kích tăng lên 150, Bách Chiến Đao không hề e sợ lửa, mang theo sức mạnh cuồng bạo lao thẳng vào giữa thanh kiếm bạc ẩn sau lớp khói đen, tiếng va chạm vang dội, ánh lửa tóe ra tứ tung…

Sau một cú đụng độ, cả hai cùng bị chấn động, không phân cao thấp!

"Hoa Lang Túy Tửu!"

Khai Tâm bỗng nhiên xoay người, chân bước hình vòng cung, Bách Chiến Đao lao ra để lại tàn ảnh màu đen, mang theo tiếng gió gào thét, lấy tốc độ nhanh hơn nữa tấn công vào eo của đại trại chủ.

Hồi phục nhanh chóng, ra tay quả quyết, lưu loát như nước chảy, những người đứng xem đều phải thay đổi sắc mặt, có người kinh ngạc, có người vui mừng.

Điểm mạnh lớn nhất của Hoa Lang Đao Pháp là tốc độ khôi phục vô cùng nhanh, tính công kích, phòng ngự cân đối, mặc dù không có tính khắc chế mạnh, nhưng lại có thể ứng phó với hầu hết các loại võ học thông thường, hơn nữa Khai Tâm lại lĩnh ngộ Hoa Lang Đao Pháp hơn hẳn những người chơi khác, thi triển cực kỳ nhuần nhuyễn.

Cảnh giới Tạo Hóa thì sao chứ, chỉ cần đối phương không dùng các loại tuyệt chiêu sát thủ, hoặc võ học thượng thừa thì với kinh nghiệm của Khai Tâm, cuộc chiến vẫn không có nguy hiểm gì cả.

Chương tiếp theo