Thời Cẩn dùng lòng bàn tay xoa bóp lông mày đang nhíu chặt của cô: "Đều là giả thôi, em đừng nhập vai quá."
"Một diễn viên đạt tiêu chuẩn, đều phải nhập vai thì nhanh, thoát vai thì khó." Khương Cửu Sênh vẫn đang có chút buồn bã. Trong đầu cô toàn là Hoàng Đế Viêm Hoằng và Định Tây Tướng Quân.
Thời Cẩn nghĩ, Sênh Sênh của anh thực sự rất ưu tú.
Anh ôm eo của cô, bàn tay quyến luyến một đường từ eo ra sau lưng. Anh cúi đầu xuống khẽ cắn lên vành tai của cô, hơi dùng sức một chút: "Bây giờ thì sao, thoát vai diễn chưa?"
Khương Cửu Sênh rụt người ra phía sau: "Đừng cắn mà…" Cô sờ sờ tai, rồi bật cười, "Nhột lắm."
Thấy mặt cô đã giãn ra, Thời Cẩn cũng không trêu chọc cô nữa: "Cuối tuần này Tần Hành làm lễ mừng thọ, em tới nhà họ Tần với anh được không?"
Khương Cửu Sênh không chắc chắn lắm, cô hỏi anh: "Anh phải nán lại mấy ngày?"
"Ít nhất là ba ngày."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com