"Em cũng về đây."
Hoắc Vân Thâm nói xong câu này thì lập tức vội vàng đứng dậy đuổi theo cục cưng nhà mình.
...
Bên ngoài khách sạn lớn ở Mặc Thành, Cảnh Hi đi ra ngoài tìm chiếc xe mà cô đã ngồi khi đến đây nhưng lại phát hiện chiếc xe đó đã không còn đậu ở chỗ ban đầu nữa.
Cảnh Hi đoán có lẽ là xe đã rời đi từ sớm rồi, cho nên định bắt taxi để về.
Cô đứng bên đường đợi, không qua bao lâu, có một chiếc xe vừa sang trọng lại đơn giản dừng ở trước mặt cô. Cửa sổ xe dần dần hạ xuống, một gương mặt mang theo chiếc mặt nạ giống hệt cô theo đó mà lộ ra.
"Lên xe đi!"
"..." Cảnh Hi thấy xe của quốc vương dừng lại, cô hoảng hốt nói: "Ngài đi trước đi! Tôi bắt taxi là được rồi."
"Em có mang tiền không?"
"Tôi có..." Lúc này Cảnh Hi mới nhớ đến ví của mình. Cô cúi đầu nhìn một cái thì không thấy treo trên cổ tay, vậy chắc có lẽ là để quên ở vũ hội rồi?
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com