(*) Một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng: Thường dùng trong đêm tân hôn, ý chỉ từng giây từng phút trong đêm tân hôn đều rất quý giá.
Hai tên cận vệ và trợ lý của cô ta đang cung kính đứng chờ ở ngoài cửa. Lúc Mặc Ngự Thiên đi qua đã nhìn lướt qua một cái nhưng không phát hiện ra điều gì cả.
"Lăng Nhi! Em đến đây làm gì? Còn đánh ngất lính canh của anh?"
Lam Lăng Nhi nghe thấy trong giọng nói của anh mình có phần tức giận, vội vàng giải thích: "Anh, em muốn qua hỏi thăm chị dâu, nhưng bọn chúng ngăn không cho em vào. Trong cơn tức giận, em mới bảo hộ vệ của em đánh ngất bọn chúng."
"Anh đã ra lệnh, bất cứ ai cũng không được tự tiện tiến vào."
Mặc Ngự Thiên tức giận với cô em gái này của mình, trước giờ cô ta vẫn không coi mệnh lệnh của hắn ra gì.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com