Di Tinh Đại Đế hàn huyên với Tà Liên Nữ Đế vài câu rồi bỏ đi, vẻ mặt hết sức khó coi, chắc là cảm thấy ở thêm chỉ càng xấu hổ.
Di Tinh Đại Đế đi rồi, Tà Liên Nữ Đế mới ngồi xuống bên cạnh một chiếc bàn đá rồi vươn tay vỗ vị trí gần mình: "Lại đây ngồi đi."
Hàn Sâm cũng ngồi xuống gần Tà Liên Nữ Đế mà chẳng hề khách sáo.
Tà Liên Nữ Đế đánh giá Hàn Sâm bằng ánh mắt kì lạ, hồi lâu sau mới nói: "Nói thật, khi gặp ngươi ở vùng đất được thần bảo hộ thứ hai, ta không hề nghĩ tới có ngày ngươi chém chết đến năm vị đại đế. Bốn đại đế khác thì không nói, đến Thánh Phạm Đại Đế cũng bị ngươi tiễn lên đường. Trong thời gian ngắn mà có thành tựu thế này, dù là những dị linh có thiên phú đại đế cũng khó mà làm được chứ đừng nói đến một con người như ngươi. Ngươi đáng ngạc nhiên thật đấy."
"Có thể khiến một đại đế xinh đẹp như cô ngạc nhiên, hẳn là tôi nên lấy làm vinh hạnh nhỉ?" Hàn Sâm chớp mắt nói.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com