Hàn Sâm biết bây giờ muốn ngăn cản thì đã muộn, chỉ có thể núp một bên chờ thời cơ, xem có tìm được cơ hội mà giúp cá chuồn vương một tay không.
Luồng hào quang màu đỏ vàng di chuyển với tốc độ cực nhanh, đến gần hồ chỉ trong chốc lát. Nước sông cuộn trào như sóng biển chảy ngược dòng vào hồ lớn, thân thể vàng rực của Phi Ngư Vương cũng đi theo.
"Đại đế, có cần tránh đi không?" Quỷ Dạ Xoa vội vàng nhìn nữ đại đế mà hỏi.
Nữ đại đế lạnh nhạt đáp: "Không cần, ở đây nhìn là được."
"Không giết Phi Thiên Giao Ngư sao?" Sắc mặt Quỷ Dạ Xoa hơi đổi, rõ ràng là không ngờ tình hình lại thay đổi như thế. Hắn ta cứ nghĩ nữ đại đế sẽ giết Phi Thiên Giao Ngư, nhưng xem ý cô ta bây giờ thì dường như không còn ý định ra tay nữa.
"Tạm thời không cần, chờ nó và Bích Lạc Đằng quần nhau gần chết rồi ra tay cũng chưa muộn." Nữ đại đế lạnh nhạt đáp.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com