Hàn Sâm cứ nghĩ là Bảo Nhi thò tay ra sau lưng túm tóc mình, nhưng khi phản ứng lại mới thấy không đúng. Bảo Nhi ở trong lòng hắn, làm sao mà túm tóc sau lưng hắn được?
Sau đó nhìn dáng vẻ hết hồn hết vía của cầu tuyết nhỏ thì Hàn Sâm tê hết cả da đầu. Hắn biết có chuyện chẳng lành, bèn vung quyền đấm ngay ra sau lưng, đồng thời quay người lại xem đằng sau mình có cái gì.
Nhưng đường quyền đánh ra không hề gặp trở ngại, mắt nhìn sau lưng lại thấy chỉ có đỉnh núi trống không, không có người hay bóng dáng của dị sinh vật khác.
Hàn Sâm ngẩn ra, nhưng lại biến sắc ngay lập tức, vội vàng nâng Bảo Nhi lên và bảo con bé: "Bảo Nhi, con xem sau lưng cha có gì không?"
Hàn Sâm tưởng thứ kia dán lên lưng hắn, di chuyển cùng với hắn nên hắn mới không nhìn thấy nó.
Bảo Nhi ôm đầu Hàn Sâm bò ra sau lưng hắn, bập bẹ nói: "Cha ơi, không có gì hết á."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com