Thánh quang trắng lóa chập chờn, Hàn Sâm bước từng bước một trên biển mây của Thần Tiêu, khẽ thở dài: "Chỉ sợ trận chiến này sẽ là trận chiến cuối cùng của mình ở Linh Cơ thứ ba. Sau trận chiến này, chắc là sẽ chẳng có Đế Linh nào dám đánh với mình một trận, dâng gen Đế Linh cho mình nữa."
Hắn hơi buồn bực thở dài, nhưng trong mắt dị linh đang xem chiến thì hắn lại như đang sợ hãi.
Liệt Không Đế đứng trên biển mây, khinh miệt nhìn Hàn Sâm, cười lạnh: "Bây giờ mới biết sợ sao, khí phách lúc nãy đâu hết rồi?"
Hàn Sâm cười xòa: "Nhiều lời cũng vô ích, không phải ngươi muốn giết ta sao? Mau ra tay đi!"
Liệt Không Đế rất dứt khoát, hắn ta hừ lạnh một tiếng, hóa chưởng thành đao đánh thẳng về phía Hàn Sâm, không trung như bị xé rách ra, trông như những vết nứt lan tràn trên vỏ trứng.
Hàn Sâm nhìn không gian xung quanh nứt vỡ như mạng nhện, tạo ra những vết nứt không gian không có quy tắc.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com