"Chết người?" Hàn Sâm nhìn cô gái kia với vẻ kinh ngạc.
"Mọi người đi theo tôi." Cô gái vẫy tay với Hàn Sâm và Linh, sau đó quay người đi về một hướng khác trong rừng quả.
Hàn Sâm và Linh liếc nhìn nhau, sau đó dắt Kim Mao Hống theo. Họ đi một quãng không xa thì thấy trước mặt xuất hiện một mảnh đất trống. Nơi đó có mấy cái lều vải của con người và không ít đồ dùng hằng ngày, còn có mấy người đang phơi nắng.
Hàn Sâm và Linh vừa đến thì đám người kia cũng chú ý, ai nấy nhao nhao đứng lên, còn có người từ lều vải đi ra.
Trong căn cứ này có mười mấy người, nhưng nhìn tình hình của những cái lều thì dường như họ đã ở đây một thời gian không ngắn.
"May mà hai người gặp tôi, chứ nếu không thì chẳng biết sẽ chết thế nào." Trở lại căn cứ, cô gái kia nói với Linh và Hàn Sâm: "Nơi này coi như an toàn, hai người dựng lều ở đây mà ở lại đi."
Hàn Sâm nhìn cô gái, hỏi: "Chị ơi, rốt cuộc tình huống nơi này là sao?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com