Nhìn thấy Trịnh Vũ Tắc cũng không vượt qua được khảo hạch, các chiến sĩ quân khu Tây Nam đều lạnh ngắt trong lòng.
"Không ổn rồi, Trịnh Vũ Tắc cũng không vượt qua, con hổ của Lam Huyết kia tha hồ mà đắc ý." Binh sĩ trẻ ngồi bên cạnh Hàn Sâm buồn bực nói.
Nói xong, thanh niên lại nhìn Hàn Sâm mà nói: "Người anh em thấy sao? Có nắm chắc là vượt qua được không? Bây giờ chỉ còn trông cậy cả vào anh thôi đấy."
Nghe binh sĩ trẻ nói vậy, các binh sĩ dự thi khác cũng đổ dồn ánh mắt về phía này xem Hàn Sâm trả lời ra sao.
Phần lớn binh sĩ đã vượt ải thất bại, bây giờ không còn lại mấy người. Trong số những người còn lại chỉ có Hàn Sâm là có khả năng và hy vọng nhất, cho nên bọn họ đều gửi gắm hy vọng vào hắn.
"Không vấn đề gì."Hàn Sâm trả lời đơn giản.
Giữa chiến hữu không cần khiêm tốn, chỉ cần tin tưởng lẫn nhau và cho nhau tin tưởng là được rồi.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com