"Ấy… đúng là đẹp trai… được rồi, được rồi, đừng có hỏi cô mấy chuyện không đâu này nữa, khiến cô xấu hổ quá đi mất… đi thôi, cô dẫn hai đứa đi bơi một vòng…"
Tần Ninh thật sự rất xấu hổ khi bị Bố Đinh sắp xếp video call với Tô Ngự vào đúng lúc sáng sớm.
Cho nên cô không tiếp tục nói chuyện về Tô Ngự với Bố Đinh nữa, mà dẫn hai cô nhóc ra biển chơi tiếp. Tối về, cặp sinh đôi mơ màng ăn xong nữa tối, sau đó buồn ngủ đến mức ngủ quên mất ngay trên ghế sofa.
Tần Sở và bà Tần mỗi người ôm một đứa bé lên lầu nghỉ ngơi…
Hoắc Miên và Tần Ninh ngồi ở sân nhỏ trước biệt thự, yên lặng ngắm màn đêm, uống cafe.
"Chị dâu, trước kia, vào lúc khó khăn nhất, chị đã từng nghĩ đến việc từ bỏ anh trai em chưa?" Tần Ninh hỏi khẽ.
"Ý em là kiểu từ bỏ thế nào? Chia tay với anh ấy hay là…"
"Là kiểu khi tất cả mọi người cho rằng anh trai em chết rồi, thì chị có bao giờ nghĩ rằng anh ấy chết thật rồi không?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com