"Tại sao chú không trả lời? Chẳng lẽ cháu nói không đúng?" Bố Đinh ép hỏi.
"Không phải, cháu nói đúng, Bố Đinh…" Tô Ngự trả lời qua loa.
"Đúng chỗ nào mới được chứ?" Bố Đinh hỏi tới cùng.
"À… cô của cháu xinh đẹp, xinh đẹp còn chưa được sao?" Tô Ngự cũng choáng.
Khuôn mặt Tần Ninh bắt đầu hơi đỏ lên… nào có chuyện người xa lạ khen mình xinh đẹp trong lần gọi video đầu tiên.
Loại cảm giác này thật là khó xử mà.
"Bố Đinh… được rồi, cháu đừng làm khó Tô đẹp trai của cháu nữa…" Tần Ninh không dám để cho Bố Đinh tiếp tục nói nữa rồi.
"Được rồi… nếu cô cháu đã nói như vậy, thì cháu sẽ bỏ qua cho chú." Bố Đinh rốt cục cũng buông tha cho Tô Ngự.
Tô Ngự còn chưa kịp nói gì, Đậu Đinh đã bá đạo đoạt điện thoại lại.
"Tô đẹp trai… chú có nhớ cháu không?"
"Nhớ, đương nhiên là nhớ rồi." Tô Ngự nhìn Đậu Đinh mũm mĩm, trong mắt là cưng chiều dày đặc.
"Vậy chú nhớ cháu nhiều hơn, hay là nhớ chị nhiều hơn?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com