"Ô kìa, Tiểu Đậu Đinh đoán đúng rồi, có quà cho bà này." Bà Tô cười cầm hộp.
Sau đó bà bước qua ngồi cạnh Hoắc Miên, nhẹ nhàng mở hộp quà trước mặt mọi người.
Bên trong là một chiếc xường xám màu lam nhạt, đường may bằng chỉ tơ vàng, vừa đẹp vừa sang.
Quan trọng là chất vải vô cùng mong manh tinh xảo, vừa nhìn đã thấy là hàng cao cấp.
"Thật ra Tần Sở đã đưa vải cho cháu được mấy ngày rồi, sau đấy cháu cầm đi tìm người may theo dáng người của bác Tô. Vải có hai tấm nên cháu làm một cái cho mẹ cháu, trước giờ mẹ cháu thích thanh lịch nên cháu làm cho bà ấy màu xanh lá đậm. Còn bác Tô trước giờ khí chất bất phàm, cao quý nhã nhặn như hoa lan nên cháu thấy vải này rất hợp với bác."
"Cháu đấy, chỉ giỏi nịnh, nhưng đúng là chiếc xường xám này đẹp thật. Quan trọng là chất vải không giống bình thường."
Bà Tô dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt xường xám. Những năm gần đây bà mặc rất nhiều xường xám.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com