Hoắc Tư Khiêm cười nhìn anh: "Tổng giám đốc Tô đừng vội thế chứ, đã đến rồi thì nên ở lại."
"Tôi chỉ không muốn ở cạnh loại người như cậu nhiều mà thôi..."
"Có điều tôi cũng không phải người để người khác tùy tiện ra ra vào vào đâu... Nếu không, chúng ta đánh một trận đi, nghe nói thể lực của cậu cũng tốt lắm..."
Hoắc Tư Khiêm vừa xắn ống tay áo vừa cười.
Tô Ngự cười nhạo: "Cậu muốn đánh nhau với tôi à? Cậu chắc chắn không?"
"Tôi biết cậu đã từng là bộ đội đặc chủng, nghe nói kỹ thuật đánh nhau rất tốt nhỉ, tôi muốn thử xem sao."
Sau lần trước Hoắc Tư Khiêm bị Tô Ngự đánh cho một trận tơi bời ngay trước mặt mọi người ở hiện trường cắt băng khánh thành, trong lòng anh ta vẫn không phục.
Thế nhưng vì sĩ diện nên lúc đó anh ta không thể nào đánh trả Tô Ngự được, nhưng không có nghĩa là trong lòng anh ta đã cho qua chuyện này.
Bây giờ hình như là một cơ hội rất tốt để báo thù...
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com