"Cô đang nói tình cảnh của cô sao? Còn nữa… Nguyền rủa trẻ con là chuyện độc ác nhất trên đời này. Cô cũng là phụ nữ, sau này cũng sẽ làm mẹ… Tôi hy vọng cô có thể thấy rõ điều này, thiện ác ắt báo, tạo nghiệp ít thôi còn để phúc cho con cháu nữa…"
Mạc Tuyết Nhi chưa kịp nói lại câu nào đã bị vệ sĩ lôi ra ngoài.
Sau khi Mạc Tuyết Nhi đi, Hoắc Miên liền hết buồn ngủ.
Cô cúi đầu xuống, thu dọn cái cốc bị vỡ nát.
Tâm trạng càng áp lực hơn. Cô vẫn luôn biết Hoắc Tư Khiêm sẽ không buông tha cho mình dễ dàng như vậy.
Bây giờ cô đang mang thai, chắc là anh ta cũng biết?
Mặc dù Mạc Tuyết Nhi nói chuyện quá khích, nhưng chưa chắc không phải sự thật, thế nên… cô chuyển đến nhà họ Tô mới là lựa chọn tốt nhất, không phải sao?
Buổi chiều, lúc Tô Ngự đến, nghe vệ sĩ báo cáo lại chuyện này thì lập tức nổi trận lôi đình.
"Ai cho con ả đó vào đây? Mấy người các cậu đều là thằng ngốc sao?" Tô Ngự mắng to.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com