Lúc Hoắc Miên quay đầu thì dường như thấy bóng đen thập thò ở ngoài cửa...
Vì trên cửa có cửa sổ nhỏ nên mới thấy được.
Hoắc Miên bước nhanh tới, lập tức mở cửa ra đuổi theo, sau đó thấy bóng dáng của một người đàn ông...
Hoắc Miên đánh bạo đuổi theo, nhưng lại phát hiện hành lang không còn bóng dáng người kia nữa...
"Kỳ lạ... người đó chạy đi đâu rồi."
"Cô Hoắc, sao thế?" Nghe thấy bên này có tiếng động, y tá làm hộ lý đặc biệt cho Hoắc Miên lập tức chạy tới kiểm tra.
"Không có gì... Hình như tôi thấy một bóng người..."
"Bóng người? Nam hay nữ?" Y tá giật mình.
"Nam... thân hình cao lớn, mặc quần áo màu đen..."
"Mặt mũi thì sao? Có thấy rõ không?"
"Không... Chỉ thấy bóng mờ mờ, lén lút trước cửa phòng tôi..." Bây giờ nhớ lại thì có hơi sợ, nếu không phải Hoắc Miên thấy tiếng động quay đầu lại thì có phải người đó sẽ âm thầm đột nhập vào phòng cô không?
...
Khuya khoắt, đáng sợ thật...
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com