"Vâng, về rồi."
"Bây giờ con bé không sao chứ?"
"Tạm thời không sao rồi, ông nội xin cho cô ấy tại ngoại…"
"Nhưng mà, mẹ nghe nói là con bé… mang thai rồi."
"Vâng." Tô Ngự gật đầu.
"Cái này, mẹ muốn hỏi thử, đứa trẻ kia có phải là của con không?" Nghe xong lời của bà Tô, Tô Ngự suýt nữa thì phun cả ngụm máu ra.
"Phì… Mẹ, mẹ không trêu con đấy chứ?"
"Mau trả lời mẹ đi, đừng nói đùa nữa."
Dáng vẻ bà Tô vẫn rất nghiêm túc…
"Mẹ… không phải của con thật mà, con và Hoắc Tiểu Miên cực kỳ trong sáng… Mặc dù con cũng muốn, nhưng người ta lại không cần con đấy chứ…" Vẻ mặt Tô Ngự bất đắc dĩ.
"Được rồi… nếu không phải thì mẹ cũng yên tâm rồi."
"Nếu như phải… thì mẹ định làm gì?" Tô Ngự nghe ra rằng câu nói của mẹ mình còn có hàm ý khác.
"Nếu đúng vậy thì tất nhiên là phải tổ chức hôn lễ cho con rồi… Chẳng lẽ mẹ lại có thể để cho cháu minh sinh ra dưới danh nghĩa con riêng chắc?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com