Nghê Dương nhìn phòng làm việc tối thui, hỏi một cách không chắc chắn lắm.
Nghe thấy giọng Nghê Dương, Hoắc Miên mới từ từ bò ra khỏi bàn làm việc…
"Trời ạ, chị… Chị đang chơi trốn tìm với em đấy à?" Nghê Dương sợ hết hồn nhìn Hoắc Miên chui ra khỏi bàn làm việc.
"Một lời khó nói hết, lát nữa chị kể với em sau." Hoắc Miên nói xong, đứng dậy bật đèn lên.
Phát hiện ra chiếc đinh nhỏ mà lúc nãy cô đã đặt ở cửa…
Hoắc Miên cúi đầu xuống, nhặt đinh lên, trên đinh vẫn còn dính ít máu.
"Cảm ơn mày đã cứu tao." Cô cẩn thận cất chiếc đinh đi rồi đi xuống lầu cùng Nghê Dương.
Khi đến phòng bảo vệ thì mọi chuyện đúng như Hoắc Miên đoán, hệ thống an ninh đã xảy ra chuyện gì đó, có vẻ như bị hack, nên thang máy, camera giám sát và đèn cảm ứng ngoài hành lang đều bị hỏng…
Hoắc Miên chầm chậm đi ra ngoài, kể sơ qua chuyện này với Nghê Dương, nhưng cô không nói rằng mình đã nhìn thấy Hoắc Tư Khiêm, cô cảm thấy mình nên giữ chi tiết này lại…
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com