"À… Em xem đầu óc chị này. Chị quên mất… quả thật là vậy, lúc đó định lắp, nhưng về sau lại nghĩ trong nhà cũng chẳng có người ngoài, lắp cũng chẳng có nghĩa lý gì… Vẫn là em có trí nhớ tốt, Tú Bình, chuyện này mà em cũng nhớ…"
Hoắc Miên nhìn Dương Tú Bình với ánh mắt đầy ẩn ý sâu xa.
Có lẽ Dương Tú Bình cũng ý thức được mình lỡ lời nên hơi xấu hổ: "Em cũng chỉ nghe cô nhắc đến một lần thôi. Dù sao ở nhà em cũng không mặc nhiều đồ, nên cũng khá chú ý việc này. Chị họ… vậy chị và anh rể ngồi đi, em vào bếp giúp cô một chút."
Nói rồi, Dương Tú Bình cũng nhanh chóng đứng dậy, đi vào phòng bếp…
Thật ra là cô ta không dám đối mặt với Hoắc Miên. Tâm tư của Hoắc Miên quá kín đáo, IQ lại cao, nếu lỡ miệng, để lộ nhiều sơ hở hơn thì phải làm thế nào? Vì thế cô ta cũng tìm cớ rồi rời đi…
Trong phòng khách chỉ còn vợ chồng Tần Hoắc.
"Chồng à, anh thấy chuyện này thế nào?" Hoắc Miên cười hỏi Tần Sở.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com