"Ngu thì chết chứ tội tình gì."
Cao Nhiên: "..."
Hoắc Miên: "Ha ha, sâu sắc lắm."
"Đi thôi, bà chủ, mời tớ ăn một bữa tiệc lớn đi."
Sau đó Tưởng Tiểu Vi ôm vai của Hoắc Miên, thân mật bước ra khỏi Cục cảnh sát thành phố. Bởi vì xe của Hoắc Miên đã bị đụng hỏng, thế nên phải kéo đến cửa hiệu 4S. Cô bước lên chiếc Benz Sprinter của Tiểu Vi.
"Vi Vi, cậu muốn ăn cái gì?"
"Đùi dê nướng được không?" Tưởng Tiểu Vi cười hỏi.
"Thực sự đã nói lên tiếng lòng của tớ rồi đấy. Tớ đã sắp xếp hết từ mấy ngày trước rồi, nếu không phải gần đây Tần đại nhân quá bận thì hai người bọn tớ đã sớm đi ăn. Vậy ăn đùi dê, đi thôi."
Sau đó tài xế lái xe đến một khách sạn Mông Cổ rất lớn trong trung tâm thành phố, tên là Gia Đình Thảo Nguyên. Khách sạn này làm theo hình thức nhà bạt, rất ưa nhìn và cũng rất xa hoa.
Ông chủ của chỗ này là người Mông Cổ, là một người đàn ông Mông Cổ mạnh mẽ. Dê trong đây đều được đưa từ thảo nguyên đến nên rất đắt khách.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com