"Em ở nhà với mẹ chị, nấu cơm, lau chùi dọn dẹp phòng, trò chuyện với mẹ chị là được rồi. Mẹ chị nhiều tuổi rồi, nhà hơn hai trăm mét vuông cũng không dọn hết được. Lúc đầu chị còn định tìm người làm, em đến rồi thì vừa hay, em rất giỏi còn gì? Chị tin là em có thể dọn dẹp sạch sẽ được..."
"Chị Hoắc Miên, nhưng em..."
Hoắc Miên không đợi Dương Tú Bình nói xong đã bổ sung: "Sau khi Chí Tân ra nước ngoài, mẹ chị cô đơn lắm, hàng xóm láng giềng trước kia cũng ở xa, không thể gặp bà mỗi ngày được, bà ở một mình cũng buồn. Nếu em có thời gian thì ra ngoài với bà, mua đồ ăn, đi dạo, tới nhảy ở quảng trường gì đó nữa, mẹ chị kể em nhảy giỏi lắm, nhất là bài Quả Táo Nhỏ..."
"Chị Hoắc Miên, thật ra em..."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com