Bây giờ vẫn là sáng sớm, còn chưa đến sáu giờ mà Cao Nhiên đã đến, thật là thần kỳ.
"Sao cậu đến sớm thế?" Tần Sở hỏi anh ta.
"Tôi trực ở bót cảnh sát, vừa khéo lại nhận được thông báo từ bệnh viện là cậu đã tỉnh rồi nên lập tức chạy vội đến đây… Nào ngờ là… Hai người vừa hở ra đã diễn trò để hành hạ đám độc thân rồi."
Tâm trạng Cao Nhiên rất tốt, Tần Sở hôn mê, mặc dù anh ta không quá khổ sở như Hoắc Miên, nhưng vẫn rất lo lắng. Hôm nay nghe được tin Tần Sở tỉnh lại, anh ta cực kỳ vui vẻ, sáng sớm chưa kịp ăn uống gì đã lái xe lao đến khu điều dưỡng phía Nam.
Hoắc Miên ngại ngùng đứng dậy…
Cao Nhiên kéo một cái ghế đến chỗ đối diện Tần Sở, sau đó ngồi xuống.
"Bây giờ cảm thấy thế nào rồi?"
Tần Sở nhếch mép: "Hồi sinh đầy máu rồi."
"Chuyện này phải cảm ơn vợ cậu đấy… Cô ấy chính là bác sĩ mổ chính trong ca phẫu thuật lần này, dám gánh sai lầm to bằng cả thế giới để phẫu thuật cho cậu, suýt nữa thì tự làm hại cả chính mình…"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com