Thấy vẻ mặt sợ hãi như thế của Hoắc Miên, Tần Sở không kìm được mà véo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cười nói: "Anh đùa em đấy, nếu hôm nay đã vui vẻ như vậy thì em có thể uống rượu."
"Oh yeah… Tần đại nhân muôn năm!" Hoắc Miên nhảy cẫng lên, vui vẻ giống như đứa bé.
Sau đó, cô hôn lên gò má của Tần Sở một cái… tiếng hôn vang dội khắp căn nhà.
Cô vui vẻ cầm rượu vang, cẩn thận đặt vào trong thùng nước đá ở phòng bếp.
Trên bàn, ngoại trừ thịt bò cuộn, thịt dê cuộn, thì còn có rất nhiều rau xanh, cá viên nấm hương, gân bò, các loại hải sản.
Lần này, Hoắc Miên cũng làm một bữa ra trò đấy, đây có thể xem là một bữa tiệc cực kỳ phong phú.
Hai vợ chồng bận rộn mất một lát, đợi đến khi Cao Nhiên và Chu Linh Linh đến, về cơ bản là có thể ăn được rồi.
Chu Linh Linh cầm một bó hoa hướng dương cực kỳ xinh đẹp đi vào.
"Là cho tớ à?" Hoắc Miên cười nói.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com