Tần Sở không nói gì, chỉ yên lặng ăn mì...
Sau đó, đồng nghiệp lại nhắn thêm một tin nữa, Hoắc Miên thực sự muốn giậm chân.
"Cái gì? Bị cảnh sát áp giải đi? Tham ô nhận hối lộ, tham ô tiền của công?"
Hoắc Miên phản ứng nhanh mà nhìn Tần Sở: "Chồng ơi, đây là anh làm à?"
"Ừ." Tần Sở gật đầu.
"Ha ha... Làm tốt lắm, đúng là trừ hại cho dân... phó viện trưởng Quách nên biến đi từ sớm rồi, ông ta cũng không phải loại tốt lành gì, năm lần bảy lượt muốn động vào ngân sách của quỹ của Hoắc Thị, còn bảo là mượn em, viện cớ muốn sửa nhà, đúng là không biết xấu hổ."
"Viện trưởng của bọn em không xử lý, anh xử lý khu điều dưỡng phía Nam thay ông ấy, đỡ cho nơi làm việc của em trở nên ngột ngạt."
Tần Sở nói xong thì lấy khăn tay, tao nhã lau khóe miệng...
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com