"Tiểu Miên, ba đang hỏi em đấy." Tần Sở hơi cong khóe miệng mà nhìn Hoắc Miên.
"Khụ khụ... Vẫn chưa có gì ạ." Hoắc Miên cúi đầu thật thấp.
Nói chuyện này trước mặt bậc bề trên vẫn rất xấu hổ...
Lúc này, Tần Dụ Dân gật đầu, sau đó nói: "Hai đứa cũng không còn nhỏ nữa, đừng chỉ mải mê sự nghiệp, tranh thủ thời gian mà sinh con. Sức khỏe của ba ngày một kém hơn, có khi tới lúc ba đi rồi vẫn chưa có cơ hội gặp mặt cháu nội, như vậy sẽ thật đáng tiếc."
"Ba... Sức khỏe của ba không sao cả, đừng suy nghĩ lung tung." Tần Sở an ủi.
"Đúng vậy, ba sẽ không sao cả." Dù Hoắc Miên có xa cách với họ, thì vẫn chỉ là một cô gái dễ mềm lòng.
Nghe ba Tần Sở nói vậy, lòng cô cũng hơi khó chịu...
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com