"Chào buổi sáng, Tần đại nhân." Hoắc Miên xoa nhẹ đôi mắt, mơ mơ màng màng nói.
"Em sửa soạn đi, anh xuống lầu chờ em." Tần Sở hôn nhẹ lên gò má Hoắc Miên rồi đi xuống lầu.
Hoắc Miên cũng thức dậy rửa mặt xuống lầu.
Nhà ăn ở lầu một rất sáng sủa, nhìn vườn cây phía ngoài qua bức tường thủy tinh thật sự làm cho người ta sảng khoái tinh thần.
"Chào buổi sáng, bà chủ."
"Chào buổi sáng, bà chủ."
Dọc theo đường đi, các nữ giúp việc đều chào hỏi Hoắc Miên, cô vẫn còn chưa quen lắm.
"Tối hôm qua ngủ có ngon không?" Tần Sở cưng chiều hỏi.
"Vô cùng ngon."
"Vậy à? Nhưng mà anh lại ngủ không ngon." Tần Sở vừa uống cà phê vừa nói bằng giọng điệu đẩy ẩn ý.
"À… là vì em ngáy to hả?" Hoắc Miên nghiêng đầu hỏi.
"Không phải..."
"Vậy có phải là vì đổi chỗ ngủ nên anh bị lạ giường không?" Hoắc Miên cười hỏi.
"Cũng không phải."
"Vậy tại sao anh ngủ không ngon?" Hoắc Miên thấy lạ.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com