"Tô Ngự? Sao anh lại ăn mặc thế này?"
Thấy anh chàng chuyển phát nhanh lại là Tô Ngự, Hoắc Miên sắp phát điên rồi.
"Dạo này phóng viên theo tôi rát quá, nên ban ngày ra ngoài phải cải trang một chút."
"Anh tìm tôi có việc gì?"
"Nhớ em thì tới thăm thôi." Tô Ngự thoải mái ngồi xuống chiếc ghế ở đối diện Hoắc Miên.
Hoắc Miên im lặng.
"Xin lỗi em về chuyện của Triệu Thanh Nhã."
"Tại sao anh phải xin lỗi? Chuyện này cũng không phải lỗi của anh mà." Hoắc Miên ngẩng đầu nhìn Tô Ngự.
"Cũng như câu 'tôi không giết Bá Nhân, Bá Nhân lại bởi vì tôi mà chết' thôi. Không phải lỗi của tôi, nhưng Triệu Thanh Nhã vì tôi nên mới ra tay với em. May là em không sao cả, nếu không thì tôi sẽ áy náy suốt đời."
"Anh đừng nói như vậy, chẳng phải anh cũng đã báo thù giúp tôi rồi sao? Chứng cứ cũng là do anh nộp lên à?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com