"Không đâu thím, chúng cháu đâu có cãi nhau." Hoắc Miên trả lời trái lương tâm mình.
"Vậy à? Sao thím thấy có vẻ không đúng lắm nhỉ?" Mẹ Ninh lầm bầm làu bàu.
"Bà cứ thích nghĩ lung tung, tôi nói không sao rồi mà, Tiểu Miên làđứa hiểu chuyện, chắc chắn sẽ không cãi nhau với Trí Viễn đâu." Bố Ninh cười nói.
Ông vừa nói vậy, Hoắc Miên lại càng cảm thấy bất an hơn.
Ăn xong, Hoắc Miên dẫn hai ông bàđến khu khám bệnh của bệnh viện Số 1 để nghỉ ngơi.
Sau đó côđến khoa mắt.
Mà lúc này Ninh Trí Viễn vừa làm xong một ca phẫu thuật đục thủy tinh thể, hơi mệt mỏi bước ra khỏi phòng phẫu thuật.
"Trí Viễn."
"Có chuyện gìà?" Ninh Trí Viễn có vẻ cực kì lạnh lùng.
"Chú Ninh và thím Ninh đãđến, họ không gọi được cho anh nên đã gọi cho tôi."
Ninh Trí Viễn nghe xong, lấy điện thoại ra: "À, tôi có ca phẫu thuật, vừa nãy tắt điện thoại, họđi đâu rồi?"
"Tôi dẫn họđi ăn trưa, bây giờđang nghỉ ngơi ở hành lang khu khám bệnh rồi."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com