webnovel

[FANFIC] Trái Tim Ở Nơi Riêng Tư

Tác giả: Mai_Thien08
Thành phố
Đang thực hiện · 37.3K Lượt xem
  • 2 ch
    Nội dung
  • số lượng người đọc
  • N/A
    HỖ TRỢ
Tóm tắt

Chapter 1Chương 1: Lam Bang

Nếu như lấy Tề Gia là loài sư tử hùng dũng, làm chủ một lãnh thổ của riêng nó, có thể bất cứ lúc nào giết chết con mồi nếu không cẩn thẩn chạm vào vùng lãnh thổ mà nó nắm giữ bấy lâu nay, đã chạm vào nó thì không còn gì ngoài chết, nó sẽ xé con mồi thành từng mảnh.

Thì Lam Bang lại đại diện cho loài Sói mạnh mẽ và có dã tâm của vương, dùng cách thức giết con mồi bằng móng vuốt bén nhọn, nếu như đã kích động vào nó đều không có cơ hội thoát thân ra, nó sẽ khiến con mồi dãy dụa từ từ trước những móng vuốt mà nó hạ thủ và cứ thế nuốt trọn.

Hai bên nắm giữ thế lực cân bằng nhau mà không ai có thể lay động triệt để. Tề gia có lịch sử trăm năm, thì Lam Bang cũng không thua kém về khoảng này. Có thể nói chiến tranh giữa hai nhà vẫn luôn là một việc khó nói nhất trên đời, dù ở đâu hai nhà vẫn có thế lực chênh lệch và cân bằng. Khiến cho những người khác điều phải nhìn họ bằng ánh mắt của kẻ dưới chỉ có kính ngưỡng và thuần phục dành cho thượng đế.

Từ sau các trận chiến mà vẫn không phân được thắng bại thì hai nhà lại hợp tác với nhau với cơ duyên từ Mộc Ly Tâm, bây giờ chính là Chủ mẫu Tề gia. Nhưng ai cũng biết cái đó vẫn là vỏ bề ngoài bên trong hai nhà vẫn đấu tranh với nhau để xưng vương.

"Lão đại, chuyến bay qua Nga của chúng ta đã bị Tề gia dành trước rồi ạ."

Lam Đàm nhìn định vị trên màn hình máy tính rồi cung kính báo cáo cho Lam Tư ở phía gần đó. Hắn đang thưởng thức ly rượu trong tay vừa nhìn ngắm khung cảnh thành phố qua cửa sổ sát đất.

Lam Tư đảo đảo ly rượu: "Vậy sao...Lam Đàm, nói xem phải làm sao đây?"

Lam Đàm không nghe ra bất kì sự lo lắng nào, vì anh ta biết những việc này luôn diễn ra giữa hai người. Mỗi lần Lam Tư nói như thế thì trong đầu Lam Tư đã có sự dự tính nhất định mọi kế hoạch.

Lam Đàm cung kính đáp: "Mọi chuyện đều nghe theo lão đại ạ!"

Lam Tư gật gật đầu: "Được, vậy thì đi thôi."

Vài ngày sau, ở Tề gia trong lúc Tề Mặc vừa đặt chân về Đại bản doanh thì đã có thông báo, khu vực Châu Phi chúng ta đã mất đi hai mỏ kim cương về tay Lam bang. Tề Mặc nhíu mày, phân phó: "Đừng để ý tới chỉ vài mỏ cũng không có gì to tát cả!"

Hoàng Ưng cung kính lui ra ngoài, lão đại đã không nói gì thì anh ta cũng không cần quá lo lắng, hai nhà luôn đấu đá với nhau như này.

Anh dành của tôi như thế nào, tôi dùng cách đó đáp trả.

"Tề Mặc, Tiểu Vũ chưa về sao?"

Tề Mặc chỉ vừa về tới nhà đã nghe Ly Tâm hỏi về con trai hắn đầu tiên đương nhiên là không vui. Thấy Tề Mặc đột nhiên thay đổi sắc mặt, Ly Tâm liền biết sự dại dột của mình, cô lập tức sửa lời: "Chắc anh mệt mỏi rồi, về phòng nghỉ ngơi đi!"

Tề Mặc mặt lạnh nói: "Em tắm cho tôi!" Nói xong một đường đi không nhìn cô, Ly Tâm vốn muốn từ chối nhưng cô đã biết điều đó bây giờ là hoàn toàn không thể nữa. Kết quả là trong lúc tắm thì đã xảy ra một vài việc ngoài ý muốn mà Ly Tâm phải ngủ cả một giấc tới chiều tối.

Chơi ngu thì phải chịu thôi.

Sau khi được Tề Thiên Vũ kể cho chuyện này, Lam Tư bật cười, nhìn cậu nhóc trắng trẻo ngồi trên đùi mình. Lam Tư thật sự không hiểu vì sao mình lại có hảo cảm với cậu nhóc này.

Rất rõ ràng hai nhà Tề gia và Lam bang luôn đối đầu với nhau nhưng mà Lam Tư không hề có ý nghĩ nào đó như là ghét Tề Thiên Vũ, còn ngược lại hắn rất thích cậu nhóc quậy phá của hai vợ chồng Tề Mặc và Mộc Ly Tâm này.

"Cho nên nhóc liền chạy qua đây tìm ta giúp nhóc sao?"

Tề Thiên Vũ lắc lắc đầu ra vẻ người lớn nói với Lam Tư: "No...No...con đây không phải là chạy qua mà là được đưa qua, còn nữa là cháu chưa nói chú xinh đẹp giúp cháu mà là cháu muốn tránh xa lúc Daddy đang giận. Cháu không muốn đi Châu Phi làm người rừng!"

Lam Tư trả lời: "Được thôi. Chú xinh đẹp của cháu cũng không phải loại người hèn mọn hà tiện một chút cơm!"

Sáng ngày hôm sau, Tề Thiên Vũ lăn tăn chạy tới lui ở khu vườn của Lam bang, người ngoài nhìn vào ai mà biết được đây lại là đứa con của đối thủ, nói đúng hơn nhìn Tề Thiên Vũ bây giờ không khác nào đang ở nhà mình chơi đùa.

Lam Đàm thấy cảnh này cũng chỉ còn nhíu mày, không hiểu vì sao mà Lam Tư rất thích thằng nhóc này, mỗi lần đến đây, người trông coi thằng nhóc con của Tề gia này đều là anh ta.

"Lam Đàm khu vực Đông Nam Á có biến động, cậu qua đó, bảo Lam Ngụy về đây!"

Đang ngồi ở ghế mây trong vườn cùng Tề Thiên Vũ thì mệnh lệnh thông báo từ Lam Tư thông qua tai nghe truyền tới Lam Đàm. Anh ta vâng vâng dạ dạ, rồi đứng lên.

Tề Thiên Vũ thấy thế liền hỏi: "Anh đi đâu vậy? Chú Lam Tư cũng sẽ đi sao?"

Lam Đàm trả lời ngắn gọn với cậu nhóc: "Có chuyện."

Ngoài ra thì không trả lời câu hỏi sau cuối của Tiểu Vũ nữa.

Đông Nam Á là một nơi có thiên nhiên phong phú, khoáng vật cũng vô kể. Lam bang lúc trước dù mất hai phần ba vào tay Tề gia nhưng không có nghĩa thế lực ở đây của Lam bang không còn nữa, mà ngược lại Lam bang mở rộng địa bàn sang khu vực khác, gầy dựng nó thành một mối liên kết rộng lớn.

Đây cũng là một nơi chiến địa của Tề gia và Lam bang, có lẽ ở đây không được Tề Mặc chú trọng đến cho nên Lam bang vẫn dẫn trước một bước so với việc kinh doanh ở đây.

Bạn cũng có thể thích

Bẫy hôn nhân: Vợ trước ôm con chạy

Thủy An Lạc – Nhị tiểu thư trong sáng khiêm nhường của Thủy gia. Vì hai bên cha mẹ ước định nên cô trở thành cô dâu của Sở Ninh Dực. Cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối vốn không tồn tại thứ gọi là tình yêu. Cô dần nhận ra mọi việc Sở Ninh Dực làm đối với cô chỉ vì hai chữ trách nhiệm. Thủy An Lạc thu vào thế giới của riêng mình, khoảng cách với Sở Ninh Dực cứ thế xa vời mãi. Một năm sau đó, mẹ cô bị đổ cho tội danh lừa dối cha cô đi ngoại tình. Bản giám định ADN của cô cũng bị người động tay chỉnh sửa. Cha Thủy An Lạc - Thủy Mặc Vân không tin cô là con gái của mình, lập tức đuổi Thủy An Lạc cùng mẹ ra khỏi cửa. Không còn là người của Thủy gia, cuộc hôn nhân của cô cùng Sở Ninh Dực cũng vì thế mà bị hủy. Đúng lúc ấy Thủy An Lạc biết mình đã mang thai. Cô chấp nhận rời bỏ nơi không có tình yêu đối với mình, nhanh chóng ly hôn, âm thầm đơn thân sinh con. Cũng từ đấy, Thủy An Lạc buộc mình phải sống kiên cường hơn để bảo vệ con, bảo vệ mẹ. Sở Ninh Dực – Chàng thiếu gia của Sở thị, thuộc tuýp đàn ông lạnh lùng, cạo ngạo, độc mồm độc miệng. Khi mới cưới Thủy An Lạc, anh vốn chẳng có chút tình cảm nào với cô. Một năm sau ngày hai người ly hôn, một người bí ẩn gửi cho anh 1 bức ảnh và anh đột ngột biết rằng mình đã lên chức cha. Khi biết chuyện này, Sở Ninh Dực đã rất tức giận, lập tức ép Thủy An Lạc đưa con về sống với mình, bất chấp chuyện hai người đã ly hôn. Gặp lại Thủy An Lạc, Sở Ninh Dực nhận ra cô đã thay đổi hoàn toàn, không còn dáng vẻ e lệ, ngượng ngùng. Mỗi khi đối diện với anh cô luôn giữ thái độ đề phòng, sẵn sàng xù gai nhọn công kích lại. Có phải vì mất lòng tin vào anh nên cô đã mạnh mẽ một mình vượt lên tất cả. Tin Thủy An Lạc trở về Sở gia nhanh chóng lan ra, sóng gió lại âm thầm đè lên đôi vai nhỏ bé của Thủy An Lạc. Mối quan hệ của hai người rồi sẽ đi đến đâu?

Bean Ding Ding · Thành phố
4.0
640 Chs

Thống đốc đại nhân, kiều thê của ngài có chút ngọt ngào!

Thống đốc đại nhân, kiều thê của ngài có chút ngọt ngào! Nam chính: Lục Quách Thành Nữ chính: Phương Minh Ngọc –Kiếp trước, cô bị người em cùng cha khác mẹ hại chết vì cô là người được chọn làm hôn thê của Thống đốc. Khi đó cô là Đại tiểu thư của một gia tộc nhỏ, vì người mẹ quá cố là người hầu xuất thân thấp kém nên cô bị mọi người coi thường, bắt nạt, coi như người dư thừa. Người mẹ kế cùng cô em gái cùng cha khác mẹ không hề ưa cô, đối xử thậm tệ với cô. –Kiếp này, cô quyết định thay đổi mọi chuyện, điều tra cái chết của mẹ và trả thù tất cả những người đã hại mẹ con cô. Cô chấp nhận trở thành Thống đốc phu nhân–vợ của Thống đốc đại nhân đứng đầu cả một quân đội hùng hậu, lớn mạnh nhất lục địa, hô mưa gọi gió, chỉ cần vung tay là đổ máu cả thương trường. Anh nổi tiếng là lạnh lùng, dứt khoát ,nghiêm khắc, ra tay dứt khoát với bất kì ai dù là tội nặng hay nhẹ. ____________________ "Tôi không có hứng thú với những việc kiểu này. Nhưng nếu cô hôn tôi một lần, tôi sẽ giúp cô một lần! " Thống đốc đại nhân, từ khi nào anh trở nên mặt dày như vậy? ____________________ "Lục Quách Thành, anh không thể nhẫn nại một chút được sao? "Để yên cho em lợi dụng chính là sự nhẫn nại lớn nhất của tôi!

Tho_Carrot · Thành phố
Không đủ số lượng người đọc
4 Chs

Ôn Nhu Mười Dặm

Tình cảm thầm kín của một cô gái theo đuổi chàng chàng trai mà mình theo đuổi từ khi còn là học sinh cho đến khi thành đạt trong cuộc sống. Ở trong thành phố ở trong bệnh việc có một khoa ngoại thần kinh lại có một vị bác sĩ trẻ tuổi mới tới tên là Thẩm Quyến, hời hợt khách sáo, lạnh nhạt cao quý, đối xử với phụ nữ như đồng nghiệp, duy nhất chỉ với một "bệnh nhân" Tô Dạng Nhiên là hơi khác. "Bác sĩ Thẩm, có phải não tôi bị chấn động rồi không?" "Bác sĩ Thẩm, trong đầu tôi hình như có gì đó, đau lắm." "Bác sĩ Thẩm..." Sau đó Tô Dạng Nhiên bị bác sĩ Thẩm quát. Thẩm Quyến: "Vậy có cần tôi mổ óc cô ra xem thử ở trong đó có cái gì không?" Tô Dạng Nhiên nhìn anh cười tươi rói: "Không cần, bên trong là anh, tất cả đều là anh." Nội dung 2: Lúc Tô Dạng Nhiên học lớp 10 có bám theo một thiếu niên tên là Thẩm Quyến một thời gian thật lâu, tỏ tình thất bại vô số lần, trong một lần tỏ tình thất bại thì nổi cơn tức giận, cứng rắn cưỡng hôn người ta. Một ngày nào đó ở năm nào đó, bọn họ gặp nhau lần nữa. Một ngày nọ, Tô Dạng Nhiên đột nhiên nhớ tới một chuyện, cô hứng thú bừng bừng hỏi Thẩm Quyến. "Bác sĩ Thẩm, em nghe nói bác sĩ ngoại khoa nào thể lực cũng tốt là thiệt hay giả vậy?" Thẩm Quyến liếc cô một cái, "Có tốt hay không trong lòng em tự biết mà." Bác sĩ khoa ngoại thần kinh ít nói lãnh đạm x đại tác giả xinh đẹp lười biếng viết truyện

Ltt23 · Thành phố
Không đủ số lượng người đọc
11 Chs

số lượng người đọc

  • Đánh giá xếp hạng tổng thể
  • Chất lượng bài viết
  • Cập nhật độ ổn định
  • Phát triển câu chuyện
  • Thiết kế nhân vật
  • Bối cảnh thế giới
Các đánh giá
Ôi! Bạn sẽ là người đánh giá đầu tiên nếu bạn để lại đánh giá của bạn ngay bây giờ!

HỖ TRỢ