Tôi càng nghĩ càng thấy kinh hãi, suýt mấy lần định xông ra ngoài xem có phải chú họ bị thương rồi hay không, thậm chí tôi còn nghĩ cùng lắm thì mình gia nhập vào tập đoàn Thái Long, nếu phải so sánh giữa mong muốn và tính mạng thì mong muốn chẳng là gì cả, đúng không?
Khi tôi chờ đợi lo lắng ở bên trong động, một bóng người nhanh chóng lách vào bên trong. Vừa thấy rõ người đi vào, lòng tôi thầm thở phào. Cuối cùng chú họ cũng bình an trở về, nhưng nhìn sắc mặt chú ấy hình như không được tốt lắm…
Tôi giật mình! Sắc mặt chú tái nhợt, bước chân cũng không vững vàng như lúc vừa rồi chạy ra ngoài. Tôi vội chạy tới đỡ chú, bỗng tôi cảm giác tay mình bị ướt nhẹp, cúi đầu nhìn mới thấy bàn tay toàn là máu. Tôi hoảng hốt gọi: "Chú? Chú…"
Chú họ xua tay: "Chú không sao, chúng đã đi nơi khác tìm rồi, giờ chúng ta tạm thời an toàn. Nhưng nếu muốn hoàn toàn thoát khỏi chúng thì chỉ có thể chờ các bạn của cháu tới, giờ chắc họ cũng đã đến đây rồi."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com