"Hình như Mộng đường chủ gặp phải phiền phức rồi."
Hiển nhiên Đạo Chân vẫn chưa đánh đủ, giọng nói hơi lộ vẻ chế nhạo. Nhưng dù sao nơi này cũng là lãnh địa của Nhất Phẩm Đường, thấy chủ nhân gặp nạn, hai vị khách chỉ lo đánh nhau thì hơi khó nói.
Hoa Ngữ bước theo sau lưng Đạo Chân, sắc mặt hơi khó coi.
"Sao rồi, Đạo Chân bằng hữu, chắc không phải huynh định làm anh hùng cứu mỹ nhân, đứng ra đấy chứ? Tuy rằng từ xưa Trung Nguyên đã có tinh thần này, nhưng huynh đừng quên rằng ở Trung Nguyên, chỉ có một người mới khiến Mộng đường chủ gặp nạn được…"
Hoa Ngữ giống hệt một bà vợ ai oán không biết xả vào đâu, sắc mặt cực kì âm u, giọng điệu cũng rất quái dị, khác hẳn với biểu cảm chín chắn thể hiện ra trên Diễn Võ Đường.
"Hừ, thế thì sao, ta đang định tìm hắn đọ sức, xem thử thực lực của cao thủ số một Trung Nguyên có giống với những gì người ta đồn thổi không. Các hạ đấy, chẳng lẽ định làm rùa đen rút đầu à?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com