Tư thế hiện giờ khiến tôi cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Xúc giác của thú nhồi bông khác với con người, mặc dù tôi có thể nghe được, nhìn được, ngửi được, nhưng về mặc xúc giác thì lại có chút kỳ lạ, giống như cách một lớp gì đó, có thể là lớp lông của thú nhồi bông.
Nhưng mà, cho dù là xúc giác không giống nhau thì lúc này tôi cũng đang bị một người phụ nữ lạ mặt ôm vào lòng.
Tôi không điều khiển được cơ thể của mình, ngay cả nhắm mắt cũng làm không được chứ đừng nói gì tới việc cắt đứt liên hệ với gấu Teddy nữa.
Năng lực trong cảnh mộng vẫn trong trạng thái hạn chế, tôi chỉ là người đứng nhìn, chẳng làm được gì cả.
Tôi đành phải nghĩ cách để di dời sự chú ý.
Đúng vào lúc này, ngoài cửa có tiếng động vang lên.
Đó là tiếng mở cửa, rất nhỏ, tựa như bị người ta cố tình đè nén.
Tôi giật mình nghĩ đến trộm.
Mà chắc cũng chỉ có thể là trộm thôi nhỉ?
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com