Dùng... dùng răng xé... xé miệng của anh á?
Trong đầu của Thủy An Lạc không kìm được mà tưởng tượng ra cái cảnh đó, sau đó mặt cô liền đỏ như gấc.
Thủy An Lạc ngẩng lên nhìn trần nhà, quả nhiên cô của trước đây vẫn còn non lắm.
Còn nữa, ai bảo người đàn ông này kiêu ngạo, lạnh lùng chứ. Ra đây! Cô đảm bảo không đánh chết kẻ đó đâu.
Đây đâu phải là lạnh lùng kiêu ngạo. Đây căn bản là một con sói háo sắc lúc nào cũng chỉ chực đùa giỡn thả thính cộng thêm chê bai cô thì có!
"Hơn nữa, ai bảo với em bản thiếu gia đây là người bị đá?" Sở Ninh Dực hừ lạnh một cái.
"Sở tổng, Sở tổng, Sở đại thiếu, chúng ta đang nói chuyện rất nghiêm túc đấy nhé. Anh đừng có lạc đề nữa có được không?" Thủy An Lạc không định nói tiếp với anh về vấn đề này nữa, vì cô hoàn toàn không phải là đối thủ của anh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com