webnovel

Chương 213: Lại đến Hoa Dương thành.

Chương 213: Lại đến Hoa Dương thành.

Hồ nước ngoại viện Thương Sơn phái.

Tranh thủ ngày nghỉ, Vương Nhất Tự cùng bốn nương tử đến đây cắm trại dã ngoại.

"Phu quân, chàng muốn thành lập một mạng lưới tình báo sao?"

Trương Tố Tố ngốc trệ hỏi.

"Đúng vậy!"

Vương Nhất Tự nằm dài, gối đầu trên đùi Hoa Vi Nghi đáp.

"Thông tin là hết sức quan trọng!

Ở Đại lục này, kẻ nắm càng nhiều thông tin thì sẽ càng có nhiều cơ hội hơn!"

"Thiếp thấy đây cũng là một ý hay"

Mộc Phiến La đồng tình.

"Cũng không chỉ là thu thập tình báo không thôi, ta muốn huấn luyện một đám sát thủ, có thể làm việc trong bóng tối!"

"Chỉ có tà môn mới huấn luyện sát thủ thôi!

Phu quân không lẽ muốn hướng Thương Sơn phái trở thành tà phái?"

Liễu Doanh vừa vuốt ve tiểu Bạch vừa hỏi.

"Chính hay tà cũng đâu có gì khác nhau..."

Vương Nhất Tự thản nhiên đáp.

"Vẫn là tranh đấu, vẫn là hơn thua với nhau, vẫn là xem mạng người như cỏ rác!

Chính phái thì đã sao?

Tà phái thì thế nào?

Cũng chỉ là một cái hư danh mà thôi!

Quan trọng là con đường phía trước mà chúng ta hướng tới!

Ta không quan tâm đến lời lẽ của thiên hạ!"

Hoa Vi Nghi gọt một miếng táo, đưa vào miệng Vương Nhất Tự.

"Thiếp nghĩ... cho dù Thương Sơn phái có là chính phái hay... tà phái, chỉ cần có phu quân, trước sau gì cũng trở thành môn phái đứng đầu cả đại lục này thôi..."

"...."

Liễu Doanh.

"Nếu như phu quân đã quyết định thì cứ thế mà làm thôi !"

Tố Tố nhỏ nhẹ nói.

Vương Nhất Tự quay mặt về phía Phiến La nói.

"Quyết định vậy đi!

Tổ chức này sẽ gọi là Ám Bộ đường.

Ta sẽ để cho Tiểu Kha và Cốt Độc làm đường chủ, để bọn hắn chọn ra năm mươi tên đệ tử để huấn luyện.

Phiến La, nàng cũng đứng sau hỗ trợ cho bọn chúng được không?"

"Việc này cứ giao cho thiếp!"

Mộc Phiến La gật đầu.

Hôm sau.

Ám Bộ đường được thành lập, đường chủ là Tiểu Kha, phó đường chủ là Cốt Độc, thành viên gồm năm mươi người.

Cả bọn đều được huấn luyện rất nghiêm khắc bởi chính Mộc Phiến La.

Đại điện Thương Sơn phái.

"Tiểu Kha, Cốt Độc, đây là vũ khí của Ám Bộ đường!"

Vương Nhất Tự nói, sau đó lấy ra một không gian giới chỉ bên trong là năm mươi hai khẩu AWM đã gắn thêm nòng giảm thanh.

"Hai ngươi hãy phân phát cho đám thuộc hạ!"

"Tuân lệnh!"

Tiểu Kha và Cốt Độc nhận lấy không gian giới chỉ cúi đầu đồng thanh đáp.

"A Tấn, A Kiệt, hai ngươi theo bản tọa ra phía sau ngoại viện, bản tọa có vũ khí mới muốn thử nghiệm!"

Cả hai đệ tử gật đầu, sau đó cùng theo Vương Nhất Tự đi ra phía sau núi.

Phía sau núi.

Vương Nhất Tự lấy ra hai khẩu súng kì lạ, đưa cho Trương Tấn, Âu Dương Kiệt mỗi người một khẩu, sau đó hướng dẫn cách sử dụng.

"Âu Dương Kiệt, ngươi nhắm vào tảng đá đó, bắn một phát xem!"

Vương Nhất Tự ngón tay chỉ về phía tảng đá lớn cách xa chỗ ba người đang đứng hơn năm trăm thước.

Âu Dương Kiệt gác súng lên vai, ngắm, sau đó bóp cò.

Một âm thanh chói tai vang lên, Âu Dương Kiệt thân thể liền thoái lui về sau bảy, tám bước.

Đoàng!

Ầm...

Ầm...

Ầm...

Một viên đạn lớn bay ra từ nòng súng bay thẳng đến tảng đá với một tốc độ kinh khủng.

Một lực tàn phá khủng khiếp từ viên đạn phát ra khi chạm vào tảng đá, làm cho nó vỡ nát thành trăm mảnh tạo nên một vụ nổ rung chuyển cả khu vực phía sau ngoại viện, bụi đất bay mù mịt.

"Mạnh, thực sự quá mạnh!

So với AWM sức tàn phá còn gấp mấy chục lần!"

Âu Dương Kiệt sửng sốt nói.

"Hỏa pháo RPG!

- Tên: Súng chống tăng RPG.

- Ưu điểm: Sức công phá cực mạnh.

- Nhược điểm: Tiếng nổ lớn, độ giật mạnh, tầm bắn trung bình!"

"A Kiệt, từ nay nó sẽ thuộc về ngươi, hãy cố gắng mà chế ngự nó, ngươi có tự tin hay không?"

Vương Nhất Tự hỏi.

"Đệ tử có lòng tin sẽ chế ngự được thứ này vũ khí, xin chưởng môn yên tâm!"

Âu Dương Kiệt ánh mắt nổi lên hừng hực là quyết tâm, chắc cú đáp lời Vương Nhất Tự.

"Tốt!

A Tấn, ngươi bắn vào tảng đá đó cho bản tọa!" Vương Nhất Tự chỉ tay vào tảng đá cách xa tầm hơn trăm thước, nói.

Trương Tấn một tay xách súng, một tay liền đặt lên báng súng trực bóp có.

Cộc...cộc...cộc....

Ầm... ầm... ầm.....

Nóng súng xoay nhanh liên tục khi Trương Tấn bóp và giữ cò súng, bắn ra liên tục hàng loạt là những viên đạn với tốc độ mà mắt thường không thể nào theo kịp được.

Tảng đá bị xé ra nhiều mảnh, lổ chổ như tổ ong, sau đó vỡ nát ra.

"Sức tàn phá này...quá trâu..."

Trương Tấn run run hưng phấn.

"Súng máy Gatling!

- Tên: Minigun hay Gatling gun.

- Ưu điểm: sức công phá mạnh, thời gian duy trì hỏa lực lâu.

- Nhược điểm: khá cồng kềnh, tốn nhiều đạn."

"Cảm thấy thế nào?"

Vương Nhất Tự hỏi.

"Rất... rất mạnh...thưa chưởng môn!"

Trương Tấn đáp.

"Tuy là rất mạnh nhưng loại này mỗi lần sử dụng tốn rất nhiều Tinh hạch..."

Âu Dương Kiệt nhận xét.

"Đúng là vậy!"

Vương Nhất Tự gật đầu.

"Vì thế bản tọa muốn hai ngươi dẫn theo khoảng hai mươi sư đệ sư muội đi Tàng Viêm cốc săn bắt hung thú, thu gom càng nhiều Tinh hạch càng tốt.

Quét sạch luôn Tàng Viêm cốc cũng được!Chuyện này không vấn đề gì chứ?"

"Chưởng môn, không vấn đề!"

Trương Tấn cùng Âu Dương Kiệt gương mặt hiện lên tự tin cùng đáp

"Tốt!

Đây cũng xem như là đi lịch luyện.

Hai ngươi ngày mai liền khởi hành!"

"Rõ".

Hôm sau, Trương Tấn, Âu Dương Kiệt cùng hai mươi đệ tử khác rời Thương Sơn phái, tiến đến Tàng Viêm cốc lịch luyện.

Năm ngày sau.

"Hai ngày sau, Tô gia tổ chức đấu giá đan dược, ta sẽ đến đó một chuyến a!"

Vương Nhất Tự ngồi ở chính giữa Đại điện nói.

"Phu quân, bọn thiếp cũng muốn đi xem náo nhiệt a!"

Mộc Phiến La liền nói.

"Nếu cả bốn nàng cũng muốn đi thì cùng đi a!"

Bốn phu nhân gương mặt liền trở nên rạng rỡ.

"Bản tọa sẽ cùng bốn phu nhân đi Hoa Dương thành một chuyến.

Việc ở môn phái giao lại cho các ngươi!"

Vương Nhất Tự nhìn Trác Hồng Quân, Triệu Thiên Tuyết và Lục Thiên Cầm nói.

"Chưởng môn xin hãy yên tâm!"

Năm người lập tức khởi hành đến Hoa Dương thành.

Bọn người Vương Nhất Tự cũng không vội, vừa đi vừa thưởng thức cảnh vật trên đường đi.

Cũng lâu rồi không bị đám đệ tử làm phiền.

Next chapter