webnovel

Chương 207: Sở hữu Thiên Ma chi thể là may mắn nhưng cũng là xui xẻo.

Chương 207: Sở hữu Thiên Ma chi thể là may mắn nhưng cũng là xui xẻo.

Vương Nhất Tự sau khi thông báo cho chúng đệ tử về những thay đổi của môn phái thì liền ra lệnh cho bọn hắn trở lại tu luyện như thường ngày.

Đại điện Thương Sơn phái.

"Thiên Tuyết, Thiên Ma chi thể vốn là của Ma Tổ, sau khi hắn chết đi chi thể từ đó cũng biến mất.

Sau hơn ngàn năm, Thiên Ma chi thể lại xuất hiện trở lại, và ngươi chính là chủ nhân của Thiên Ma chi thể...

Chuyện ngươi là chủ nhân của Thiên Ma chi thể vừa là may mắn nhưng cũng vừa là xui rủi!"

Vương Nhất Tự ngồi giữa Đại điện chậm rãi nói.

"...."

Thiên Tuyết khẽ nhíu mày trước lời nói của Vương Nhất Tự.

"May mắn là sở hữu Thiên Ma chi thể thì ngươi sẽ có thể tu luyện được những công pháp tu luyện của Ma nhân, Thiên Ma chi thể cũng có thể giúp cho tu vi cảnh giới của ngươi thăng tiến một cách nhanh chóng nếu như ngươi thức tỉnh được nó!"

Vương Nhất Tự giải thích.

"Nhưng cũng vì sở hữu Thiên Ma chi thể mà kẻ sở hữu nó được xem là kẻ xui xẻo, ngươi biết tại sao không?"

Vương Nhất Tự nhíu mày hỏi Triệu Thiên Tuyết.

"Đệ tử... thật không biết..."

Thiên Tuyết ngập ngừng đáp.

"Như bản tọa đã nói, Thiên Ma chi thể vốn thuộc về Ma Tổ, kẻ đứng đầu Ma giới!

Nhưng mà, Ma giới không giống như những giới vực khác, kẻ mạnh mới có tất cả, kẻ yếu sẽ bị giẫm đạp dưới chân, đó là quy luật của Ma giới!

Và, Thiên Ma chi thể chính là thứ mà tất cả ma nhân đều thèm khát, sẵn sàng làm tất cả để sở hữu được nó!

Thiên Tuyết, ngươi là chủ nhân của Thiên Ma chi thể vì thế ngươi lúc nào cũng sẽ bị ma nhân nhắm tới, đây chính là điều xui xẻo mà bản tọa nói đến!"

Vương Nhất Tự ngưng lại một nhịp, nhấp một ngụm trà cho thấm giọng, lại nói tiếp.

"Thiên Tuyết, ngươi trước tiên cần phải thức tỉnh được Thiên Ma chi thể.

Chỉ khi ngươi thức tỉnh được Thiên Ma chi thể ngươi mới căm có thể tự bảo vệ bản thân khỏi ma nhân!

Bản tọa không phải lúc nào cũng ở bên các ngươi, cũng không thể che chở mãi cho các ngươi, tự các ngươi phải mạnh lên, tự bảo vệ bản thân và những người xung quanh.

Chỉ cần có thể thức tỉnh được chi thể thì ngươi mới có được sức mạnh để bảo vệ tất cả những thứ quan trọng đối với ngươi!"

"Chưởng môn, đệ tử đã hiểu!

Đệ tử sẽ cố gắng hết sức để có thể nhanh chóng thức tỉnh được Thiên Ma chi thể!"

Triệu Thiên Tuyết tay ôm quyền cúi đầu nói.

"Việc thức tỉnh chi thể không phải đơn giản, đối với Thiên Ma chi thể lại càng khó khăn hơn gấp bội..."

Trương Tố Tố ngồi cạnh Vương Nhất Tự nhận xét.

"Phu quân, chàng có cách nào giúp Thiên Tuyết không?"

Mộc Phiến La lên tiếng hỏi.

"Không..."

Vương Nhất Tự lắc đầu.

"Ta trước giờ là một nam tử hán chân chính, đường đường chính chính ngay thẳng mà sống, vốn không liên quan gì đến ma nhân hay Ma giới, nên ta cũng không thể giúp Thiên Tuyết tu luyện theo hướng ma tu được..."

"Vậy... vậy à...?"

Mộc Phiến La khoé miệng hơi giật.

"Nhưng mà...

Tuy rằng bản tọa không thể giúp được ngươi nhưng có người khác có thể giúp được!"

Vương Nhất Tự nhìn thẳng vào Triệu Thiên Tuyết nói.

"Chưởng môn... vậy người đó là...?"

Triệu Thiên Tuyết hồ hởi hỏi.

"Ra đây nào!"

Vương Nhất Tự liền thi triển ra vòng tròn trận pháp triệu hồi ngay giữa đại điện.

Từ bên trong làn khói mờ ảo một nữ nhân xinh đẹp với mái tóc dài màu lam cùng gương mặt lạnh lùng từ từ xuất hiện, y phục trên người nàng chủ đạo cũng là màu lam với những họa tiết như sóng biển lăn tăn.

"Chủ nhân!"

Nữ nhân vừa xuất hiện tay ôm quyền cúi đầu, giọng thanh thoát hướng về Vương Nhất Tự nói.

"Phu quân, đây là...?"

Trương Tố Tố cùng Mộc Phiến La ngốc trệ nhìn nữ nhân vừa xuất hiện, hỏi.

Cả hai sau đó nhíu mày cảm nhận khí tức mà nữ nhân này toả ra, vừa lạnh lẽo vừa ma mị đến rợn người.

"Đó...là...Thủy Nhược Tà Thần..."

Hoa Vi Nghi ấp úng thay lời Vương Nhất Tự đáp.

Trương Tố Tố cùng Mộc Phiến La hiện lên kinh ngạc đồng thanh hỏi.

"Tà thần?!!"

Hoa Vi Nghi gật đầu giải thích.

"Đúng vậy, nàng ấy là Thủy Nhược Tà Thần...một trong bốn tướng lĩnh dưới trướng Ma Tổ khi xưa..."

"Không sao, không sao, hai nàng đừng nên căng thẳng quá!

Nữ nhân này đúng thực là một Tà thần, nhưng mà bây giờ đã trở thành khế ước của ta!"

Vương Nhất Tự lên tiếng trấn an hai nương tử.

"Khế ước của phu quân?!!"

Trương Tố Tố cùng Mộc Phiến La một lần nữa lại trở nên kinh ngạc, hai nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc một Tà thần của Ma giới lại có thể trở thành khế ước của nhân loại.

"Chủ nhân, không biết người gọi thần thiếp ra đây là muốn thần thiếp làm gì?"

Vương Nhược Ý, Thủy Nhược Tà thần, lên tiếng hỏi.

"Ngươi vốn là ma nhân, lại là một trong bốn tướng lĩnh của Ma giới, về tu luyện ma tu chắc chắn là rất quen thuộc...

Bản tọa cần ngươi hướng dẫn tu luyện cho một người..."

"Không biết người mà chủ nhân nói đến là ai?"

Vương Nhược Ý từ tốn hỏi.

"Phía sau lưng ngươi!

Nha đầu đó chính là Nhị đệ tử của bản tọa, tên là Triệu Thiên Tuyết!"

Vương Nhất Tự ngón tay chỉ về phía Triệu Thiên Tuyết nói.

Vương Nhược Ý liền quay lại nhìn kẻ mà Vương Nhất Tự nói đến, trong giây lát nhận ra được điều gì đó, ánh mắt nàng lập tức hiện lên kinh ngạc.

"Chủ nhân, đệ tử này của người...là...?"

"Đúng vậy, ngươi không hề nhìn lầm đâu!

Nha đầu này chính là đầu thai chuyển kiếp, chủ nhân của Thiên Ma chi thể!"

Vương Nhất Tự khẳng định.

"Ra là vậy!"

Vương Nhược Ý gật đầu hiểu ý.

"Chủ nhân muốn thần thiếp giúp nha đầu này thức tỉnh chi thể, thần thiếp nói có đúng không?"

"Đúng là như vậy!

Ngươi có tự tin làm được không?"

"Chủ nhân, Thiên Ma chi thể vốn thuộc về Ma Tổ, là cấp bậc chi thể mà tất cả ma nhân ở Ma giới đều thèm muốn có được!

Nha đầu này là chủ nhân của Thiên Ma chi thể, e là sẽ bị các ma nhân đang lẫn trốn ở Nhân giới để mắt tới..."

"Đó cũng là lý do vì sao bản tọa lại cần đến ngươi!

Ngươi vốn là Tà thần, tuy thực lực hiện tại không bằng khi xưa, nhưng vẫn có thể vừa hướng dẫn cho Thiên Tuyết tu luyện theo hướng ma tu, lại vừa có thể bảo vệ nha đầu này tránh khỏi phiền phức không đáng có!"

"Nếu chủ nhân đã tin tưởng thần thiếp, thần thiếp nguyện làm hết sức, nhanh chóng giúp cho nha đầu này thức tỉnh Thiên Ma chi thể!"

Vương Nhược Ý tay ôm quyền nói bằng một giọng chắc nịch.

"Tốt lắm!"

Vương Nhất Tự gật đầu với Vương Nhược Ý, sau đó quay qua nói với Triệu Thiên Tuyết.

"Thiên Tuyết, kể từ bây giờ, Nhược Ý sẽ thay bản tọa hướng dẫn ngươi tu luyện, mọi chuyện hãy nghe theo nàng ấy!"

"Đệ tử tuân mệnh!"

Triệu Thiên Tuyết cúi đầu đáp.

"Mọi chuyện cứ thế mà tiến hành!

Ngươi cùng Nhược Ý lui ra đi!

Gọi Mẫn Nhi, chốc nữa cùng bản tọa đi Hàn Vân thành!"

"Đệ tử cáo lui!"

"Thần thiếp cáo lui!"

Vương Nhược Ý cùng Triệu Thiên Tuyết đồng thanh nói, sau đó bước ra khỏi đại điện.

"Được một Tà thần hướng dẫn tu luyện, chắc chắn Thiên Tuyết sẽ tiến bộ rất nhanh...

Nếu có thể thức tỉnh được Thiên Ma chi thể, Thiên Tuyết lúc đó có thể lãnh đạo cả Ma tộc, đó cũng có thể xem như cơ hội của Nhân giới..."

Trương Tố Tố nhận xét.

"Đúng là như vậy!"

Mộc Phiến La gật đầu đồng thuận.

"Tất cả phải dựa vào cơ duyên cũng như sự cố gắng của Thiên Tuyết vậy"

Vương Nhất Tự âm trầm nói.

"Nhưng thiếp thật không ngờ phu quân có thể thu phục được cả một trong bốn Tà thần của Ma giới a!"

Mộc Phiến La cảm thán.

"Tỷ cũng hết sức bất ngờ khi Nghi muội nói nàng ấy là một Tà thần..."

Trương Tố Tố phụ họa.

"À ừm...hai tỷ có chuyện chưa biết..."

Hoa Vi Nghi ngập ngừng.

"Chuyện gì thế?"

"Lúc ở Cổ Thiên Hoa cung, phu quân...là thu phục...và ký khế ước với cả...bốn Tà thần...chứ không phải chỉ có một..."

"Hả?!!

Ký khế ước với cả bốn Tà thần?!!"

Trương Tố Tố cùng Mộc Phiến La tâm thần chấn kinh.

"Thật sao?

Nghi muội nói là thật?!!"

"Vâng..."

Hoa Vi Nghi gật đầu.

Trương Tố Tố cùng Mộc Phiến La lập tức nhìn sang Vương Nhất Tự bắt gặp cái gật đầu của hắn.

"Sao hai nàng lại ngạc nhiên như thế chứ?

Phu quân của hai nàng nào phải người tầm thường cơ chứ!"

Vương Nhất Tự thản nhiên nói.

Trương Tố Tố cùng Mộc Phiến La khoé miệng có chút giật.

Đúng là Vương Nhất Tự không phải là người tầm thường, nhưng mà có thể thu phục một lúc cả bốn Tà thần như thế thì cũng quá là bất bình thường đi!

"Phu quân, chàng đi Hàn Vân thành có thể mua cho thiếp một số lượng hạt giống thảo dược được hay không?

Thiếp thấy phía sau ngoại viện còn rất nhiều đất trống, thiếp muốn cải tạo lại để trồng thảo dược"

Liễu Doanh lúc này mới lên tiếng.

"Liễu muội vừa mới gia nhập đã như là quen thuộc vậy a!

So với Nghi muội có phần nhanh hơn nhiều a!"

Tố Tố mỉm cười.

Liễu Doanh cùng Hoa Vi Nghi liền đỏ mặt.

"Doanh Doanh, nàng cũng cùng ta đi Hàn Vân thành, muốn mua gì cứ mua, ta cũng không rành về thảo dược cho lắm..."

Vương Nhất Tự gật đầu đồng ý với ý kiến của Liễu Doanh.

"Ừm..."

Liễu Doanh cúi mặt.

Next chapter