Chương 46: Tin tưởng.
'Cái nhiệm vụ chết tiệt gì thế này?
Lại còn có cả thời gian đếm ngược là sao?
Nhiệm vụ từ trước đến nay làm gì có cái vụ này?'
Triệu Thường Côn gào thét trong lòng.
"So với những nhiệm vụ trước đây thì đây là nhiệm vụ có cấp bậc và độ khó hoàn toàn khác biệt, phần thưởng nhiệm vụ cũng là rất hoành tráng còn gì?"
Hệ thống trả lời.
'Ta không quan tâm tới phần thưởng đó.
Cái ta muốn nói là tại sao nhiệm vụ này lại giới hạn thời gian?
Còn nữa, làm sao nó lại còn dính dáng đến nữ yêu kia chứ?'
"Cơ cấu nhiệm vụ được thiết lập sẵn và kích hoạt ngẫu nhiên, ta không hề sắp đặt hay tác động đến.
Nếu cảm thấy nhiệm vụ quá khó, chủ nhân cũng có thể lựa chọn không hoàn thành nhiệm vụ a"
'.....' Triệu Thường Côn.
Lựa chọn không hoàn thành nhiệm vụ đồng nghĩa với việc thất hứa với Mộc Phiến La, cũng đồng nghĩa với việc phải kẹt mãi ở Yêu giới này, cái thứ lựa chọn thất sách đó thực không phải tác phong của Triệu Thường Côn.
Hắn chưa bao giờ từ chối thử thách cũng không ngại đối mặt với khó khăn, nhưng hắn lại không thích có bất cứ sự ràng buộc nào.
Mà cái nhiệm vụ Huyền Thoại chết tiệt này lại giới hạn thời gian, thực hắn rất bực với kiểu nhiệm vụ như thế này.
"Triệu Thường Côn...?
Này?!
Triệu Thường Côn, ngươi làm sao đấy..?!"
Phiến La gọi Triệu Thường Côn, lay tay áo hắn.
Triệu Thường Côn khẽ giật mình.
"Ta không sao.
Chỉ là đang suy nghĩ một chút"
"Nãy giờ ngươi có nghe những gì ta và lão lão nói không vậy?
Nhìn ngươi cứ như người mất hồn..."
"Ta có nghe..."
"Nếu đã như thế, cả hai ngươi hãy nghỉ ngơi một đêm, sáng mai hãy khởi hành"
Huyết Đại Thù Mẫu nói.
Nhưng vừa dứt lời, một tên Thù yêu vội vàng bước vào đại điện.
Tên Thù yêu vừa vào liền hai tay ôm quyền, cúi đầu cung kính nói.
"Nữ vương đại nhân, Huyết Mẫu đại nhân, có tin tức truyền về từ Vẫn Thanh thành"
"Mau nói!"
Phiến La hối.
"Theo như tin tức người của ta truyền về, Vẫn Thanh thành hiện giờ đã do Tam Giác, chủ soái quân tiên phong của Man Nhược vương cầm quyền.
Bọn chúng giết hại dã man những yêu nhân chống đối, kể cả người già và trẻ con đều không buông tha.
Toàn bộ binh lính cùng dân chúng còn sống đều bị bắt đưa vào đại lao dưới lòng đất.
Thêm nữa..."
Tên Thù yêu ngập ngừng.
Mộc Phiến La hai tay nắm chặt nấm đấm, toàn thân run lên vì giận, hỏi lớn.
"Còn gì nữa?!"
"Thêm nữa, bọn chúng còn bêu đầu những yêu nhân đã chết lên trên tường thành..."
"Man... Nhược... vương!"
Mộc Phiến La thanh âm giận dữ vang vọng khắp đại điện kèm theo yêu khí bộc phát ra xung quanh.
Nàng hận không thể tự tay bóp chết tên Man Nhược vương chết tiệt kia ngay lúc này.
Nàng hận vì bản thân quá vô dụng không thể bảo vệ dân chúng của Vẫn Thanh thành.
"Phiến La, ngươi hãy bình tĩnh!"
Triệu Thường Côn đặt tay lên vai Phiến La, xoa diệu cơn giận của nàng, sau đó quay lại hỏi tên Thù yêu kia.
"Còn có tin tức gì nữa không?"
Tên Thù Yêu bị yêu khí của Phiến La doạ sợ, trán lấm tấm mồ hôi ấp úng nói.
"Vẫn...vẫn còn một tin tức nữa...
Ngay lúc này Man Nhược vương và Vô Diện vương đang dẫn binh từ Bách Lâu Cổ Thành hướng về Vẫn Thanh thành, ước tính hai ngày sau sẽ đến."
"Số lượng bao nhiêu?"
Triệu Thường Côn nhíu mày hỏi.
"Số...số lượng không thể đếm được...
Ước tính...phải lên đến hơn...năm trăm vạn...yêu nhân..."
"Năm...năm trăm vạn...?"
Ánh mắt Mộc Phiến La cùng Huyết Đại Thù Mẫu hiện lên ngưng trọng.
Năm trăm vạn yêu nhân là một con số khủng bố, đến ngay cả Hỗn Độn vương đưa quân xâm lăng Nhân giới thì số lượng cũng chỉ hơn năm mươi vạn.
"Bọn chúng đang mưu tính chuyện gì cơ chứ?"
Huyết Đại Thù Mẫu tự hỏi.
"Theo nguồn tin mật mà người của ta khai thác được từ bọn lính của Tam Giác thì hai tên Tà chủ kia đang muốn thống nhất Yêu giới lập ra Yêu Hoàng trước sự chứng kiến của toàn bộ Yêu nhân.
Vẫn Thanh thành là nơi được chọn để làm nơi tổ chức và sau này cũng sẽ trở thành kinh đô của Yêu giới..."
Mộc Phiến La cắn môi, ánh mắt hiện lên sầu khổ.
Với một đội quân khủng bố như thế thì chuyện đối đầu với bọn chúng là điều không tưởng.
Hy vọng của Phiến La bây giờ cũng trở nên vô cùng nhỏ, gần như là không có.
"Rất tốt! Đến rất tốt!"
Triệu Thường Côn thản nhiên nói với ngữ điệu hài lòng.
Lời nói này của hắn khiến Phiến La, Huyết Đại Thù Mẫu cùng tên Thù yêu ngạc nhiên, ánh mắt hoang mang nhìn hắn.
"Tốt?
Ngươi nói cái gì tốt kia chứ?"
Phiến La ngốc trệ hỏi.
"Đây chẳng phải là cơ hội rất tốt khi mà bọn chúng tất cả đều tụ về Vẫn Thanh thành hay sao?
Chúng ta không cần phí sức để tìm đến bọn chúng, như vậy không tốt hay là sao?"
Triệu Thường Côn giải thích.
"Ngươi bị ngu hay là gì đấy?
Ngươi định lấy gì để đối đầu với năm trăm vạn yêu nhân và hai tên Tà chủ?"
Huyết Đại Thù Mẫu hỏi, giọng khá bực tức.
Triệu Thường Côn chỉ ngón tay vào mình.
"Dựa vào chính bản thân ta!"
"Ngươi...?!!
Dựa vào một nhân loại nhỏ nhoi như ngươi mà muốn đối đầu với năm trăm vạn yêu nhân?
Đầu ngươi bị lừa đá hay gì?!"
Huyết Đại Thù Mẫu vừa nói vừa thở ra mệt nhọc.
Ả mệt với cái tự tin đến ngông cuồng của tên nhân loại này, nếu như hắn không phải người mà Mị Yêu vương để mắt tới thì ả đã sớm bóp chết hắn rồi.
"Lão lão, ta tin hắn!"
Phiến La lên tiếng.
"Nữ vương đại nhân, ngươi...?!"
Một cảm giác bất lực hiện lên trên gương mặt của Huyết Đại Thù Mẫu.
Mộc Phiến La cũng không còn biết làm gì khác ngoài việc đặt lòng tin của nàng nơi tên nam nhân này.
Nàng đã quyết.
Năm trăm vạn yêu nhân thì đã sao?
Cho dù có là bảy trăm vạn, tám trăm vạn thì nàng cũng phải đối mặt với chúng.
Nàng thân là một Tà chủ của Yêu giới há lại ngồi một chỗ mà không làm gì hay sao?
Nếu chết thì cũng phải chết một cách oai phong, nếu chết thì cũng phải là chết trên chiến trường, nếu có chết thì cũng phải chết bên cạnh người mà mình yêu.
"Lão lão, ý ta đã quyết, xin người đừng ngăn cản.
Hãy để ta làm tròn chức trách của một Tà chủ!"
Huyết Đại Thù Mẫu trầm ngâm một hồi, sau đó chậm rãi nói.
"Nếu đây là quyết định của nữ vương, ta cũng sẽ không ngăn cản người..."
"Nếu vậy thì chúng ta lập tức khởi hành, đi đến Hồ Tĩnh Lặng.
Không cần ở đây phí thời gian làm gì"
Triệu Thường Côn hối thúc Phiến La, sau đó quay người bước đi.
Mộc Phiến La cũng vội vàng theo sau hắn.
Trước khi ra khỏi đại điện, Phiến La quay lại nói với Huyết Đại Thù Mẫu.
"Lão lão, tin tưởng Phiến La của ngươi!
Ta sẽ không để lão lão phải thất vọng!"
Huyết Đại Thù Mẫu thở dài ngao ngán, liền sau đó nói với tên Thù yêu.
"Ngươi lại đây, ta có một vài việc cần ngươi lập tức đi làm ngay!".
Vừa ra khỏi Huyết Thù Yêu động, Triệu Thường Côn liền ôm lấy Mộc Phiến La ngự thiên phi hành lao vút đi.
Từ phía trên cao, Mộc Phiến La có thể dễ dàng nhìn thấy phía xa một đội quân với số lượng không tưởng, chi chít, đen kịt, như một đàn kiến khổng lồ đang dần dần tiến về phía Vẫn Thanh thành.
Gương mặt nàng hiện lên lo lắng.
Triệu Thường Côn cũng nhìn thấy cảnh tượng kia, liền buông lời trấn an Phiến La.
"Không cần phải lo lắng, trận chiến này chúng ta nhất định sẽ thắng!"
Phiến La không đáp lời, chỉ khẽ gật đầu.
Tâm trạng của nàng bây giờ có rất nhiều thứ phải lo lắng không riêng gì đội quân kia, nhưng khi ở cạnh Triệu Thường Côn nàng lại cảm thấy hắn đem lại cho nàng một cảm giác an tâm tin tưởng tuyệt đối.
Nhưng còn một thứ đáng sợ hơn cả đại quân của Man Nhược vương và Vô Diện vương đang chờ đợi cả hai ở Hồ Tĩnh Lặng, con Yêu thú mạnh nhất Yêu giới, Tàng Long.
"Thời gian đếm ngược kết thúc nhiệm vụ: còn hai ngày hai mươi ba tiếng..."
Hệ thống nhắc nhở.