Dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của Tưởng Manh Manh trong mắt Trương Thải Thải như diễn hề thôi.
Cô đi qua, khoanh tay trước ngực, nhìn Lâm Sơ Tâm xinh đẹp lóa mắt, sau đó nói nhẹ tênh.
"Lệ đại thiếu thích con gái xinh đẹp, lương thiện như Sơ Tâm. Cô không phục, vậy cô có thể xinh đẹp như cậu ấy không, dáng người có so được với cậu ấy không?"
Không ai có thể lựa chọn được gia đình mình, nhưng khuôn mặt và dáng người thì tự bản thân cũng có thể thay đổi được, để cô ta tự so sánh thử xem có đúng không.
Tưởng Manh Manh liếc nhìn dáng vóc của mình, hừ lạnh một tiếng.
"Trương Thải Thải, cô thì biết gì? Hôn nhân chốn hào môn còn dựa vào vẻ ngoài chắc? Cô ngây thơ quá."
Người ta chỉ lựa chọn hôn nhân nào có lợi với dòng họ, có lợi với sự nghiệp, chứ tuyệt đối sẽ không chọn những người phụ nữ nào chỉ xinh đẹp chứ không có gì khác. Phụ nữ xinh đẹp nơi nào chả có, hơn nữa sớm hay muộn cũng có ngày nhan sắc tàn phai, già đi.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com