Nam Cung Toàn nghiêng đầu, ngón tay dài cầm lấy chiếc khăn ăn, chà mạnh vào chiếc nhẫn Long văn trên tay.
Long lão thái thái nhìn sắc mặt Long Thiên Vũ tức giận đến trắng bệch, bà làm cho cô không cần phải tức giận, an tâm một chút chớ nóng giận.
Cô cắn môi, ánh mắt hung hăng nhìn lướt qua Nam Cung Toàn, cô có cảm giác, tiểu tử này so với Nam Cung Ngạo còn kiêu ngạo hơn vài phần. Cô thực sự đã bị anh ta làm cho tức chết, nắm chặt lấy chén nước vào trong lòng bàn tay, càng ngày càng nắm chặt.
"Tiểu gia, thật sự Tiểu Vũ của chúng tôi là một cô gái tốt, tuy rằng con bé chỉ là người bình thường, nhưng cũng không hề có tính xấu!"
Long Thiên Vũ cũng không nghĩ chính bà nội của mình lại nói như vậy, cô chẳng lẽ bình thường vậy sao?
Cô từ nhỏ cho đến lúc học đại học đều làm hoa khôi, nói cô bình thường, thì ai mới được gọi là xinh đẹp?
Long lão thái thái nói xong, nở nụ cười.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com